Bìa truyện
Tác giả: Thích Đi Bộ

Chiếc váy tôi m/ua bị cấp trên cách vách cầm nhầm, thế là tôi đành qua nhà anh ấy để lấy lại. Kết quả lại bị cấp trên dùng sợi vải ren buộc tay rồi ném lên giường. “Váy của bạn gái? Sao tôi thấy kích cỡ này lại vừa với cậu nhỉ?” Sau khi thân phận “thích mặc đồ con gái” của tôi bị lật tẩy. Cấp trên cầm chiếc váy anh ấy mới m/ua ném lên người tôi. Tay còn vuốt ve mắt cá chân tôi đầy mờ ám: “Hôm nay mặc cái này đi làm, hửm?”

8/10
Bìa truyện

Mô tả: Tôi không cẩn thận gửi bức ảnh mặc đồ nữ của mình vào nhóm chat ký túc xá. Khi tôi muốn thu hồi thì lại phát hiện số lượt tải đã là 1. Để tìm ra ai là người đã tải, tôi cố tình ném chiếc váy nhỏ xuống nền đất ký túc xá, xem ai có phản ứng kỳ lạ nhất. Trong số đó, hai người bạn cùng phòng trêu chọc tôi rằng có phải tôi đã có bạn gái không. Chỉ có một người bạn cùng phòng lạnh lùng trực tiếp nhặt lên đưa cho tôi. “Tôi thích chiếc tất đen đó.”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 李吟花

Văn án: Tôi là một tác giả viết truyện hoa thị*. *truyện H Vì kỹ thuật viết lách cảnh nh.ạy cả.m của tôi quá kém, tôi buộc phải lên mạng tìm một người bạn trai. Một lần, khi tôi đang trò chuyện với cậu ta. “Ông xã à, em cảm thấy đôi giày của nam thần khoa thể dục trường em chắc chắn là hàng giả.” Vài phút sau, nam thần khoa thể dục đó nghiến răng, chặn tôi ở cửa ký túc xá. “Đến gần đây xem xem giày của ông xã em rốt cuộc là thật hay giả đây.”

8/10
Bìa truyện

Để tìm ra kẻ đã lén dùng nước giặt của tôi, tôi đã lần lượt ngửi quần áo của từng tên cùng phòng một. Lúc Sở Từ về đến ký túc xá, tôi đang cẩn thận ngửi quần l/ót của cậu ta. Để phá tan bầu không khí ngại ngùng, tôi lập tức lên tiếng buộc tội cậu ta: "Tên chó họ Sở này là cậu phải không?" Ai ngờ thay vì giải thích với tôi, cậu ta lại hào hứng cởi thắt lưng: "Huynh đệ à, có gì cứ nói thẳng đi, tôi đợi cậu lâu lắm rồi đó!" Nói xong, cậu ta ấn đầu tôi xuống, mắt sáng như sói: "Nào! Làm đi!"

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Một cái vả

Gã trùm trường là rich kid nổi tiếng, còn tôi là học sinh nghèo. Thế mà đúng ngày sinh nhật tôi, hắn cư/ớp sạch tiền sinh hoạt phí của tôi. Nhưng tôi nào dám phản kháng, chỉ biết thầm ước: "Thần Tài ơi, sau này cho con giàu hơn thằng khốn đó đi!" Sau này điều ước trở thành sự thật, tôi thực sự giàu hơn hắn ta. "Vợ yêu, cho anh xin 200 nghìn m/ua đồ hộp cho cún cưng nhà mình được không?" Giờ đây, trùm trường giàu nứt đố đổ vách ngày xưa, đã trở thành chồng tôi, quỳ gối ngoan ngoãn xin tôi phát tiền sinh hoạt phí.

8/10