Chương 17
Giọng cậu ta thấp xuống, mang theo chút khàn khàn của lúc mới tỉnh dậy, nghe như âm thanh trầm ấm khi ai đó gảy dây đàn cổ.
Người nghe có cảm giác ngứa ngáy trong lòng.
Tôi mơ màng, ngoan ngoãn hôn lại.
Một chiếc chăn mỏng, che lấp đi những cử chỉ quấn quýt và rạo rực của tôi và Lục Dã.
29
Tôi thuyết phục bản thân chuẩn bị đối mặt với sự đời.
Cùng Lục Dã.
Nhưng tôi không ngờ là có người tìm đến nhanh hơn cả lời đồn.
Hai ngày sau.
Chúng tôi cùng các bạn trong ký túc xá đi chơi ở quán bar, mọi người đều uống một chút, không khí khá thoải mái.
Tôi buồn đi vệ sinh, nói với Lục Dã một câu rồi đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh không có ai.
Khi đang xả nước, tôi bỗng nhớ lại lời Lục Dã nói tối qua là cuối tuần này sẽ dẫn tôi lên núi.
Tôi đang nghĩ liệu có nên mang th/uốc chống muỗi hay không thì đột nhiên, một cơn đ/au dữ dội ập đến từ phía sau đầu!
Mắt tôi tối sầm lại.
Khi tôi mở mắt ra, tôi phát hiện mình đang ở trong một phòng kín.
Chỉ có hai ngọn đèn bật sáng, rất tối.
Tôi cố gắng đứng dậy, mới nhận ra tay chân mình bị trói, cả người loạng choạng ngã về phía trước.
Tiếng bước chân vang lên từ phía trước.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn.
Không phải là Tống Hạ như tôi đoán.
Mà là một chàng trai khác.
Tôi nhận ra cậu ta, Tống Giang Hà, kẻ theo đuổi Lục Dã cuồ/ng nhiệt.
Cậu ta luôn hành xử phô trương, nghe nói nhà có mỏ than và là bạn học cấp ba của Lục Dã, theo đuổi cậu ta đi/ên cuồ/ng suốt mấy năm nay, cũng không ít lần vung tiền thật nhiều vào Lục Dã.
Nhưng cuối cùng đều bị Lục Dã từ chối.
Nhà Lục Dã cũng không nghèo, tính tình cậu ta lại lạnh lùng, người không hợp là cậu ta chẳng buồn nhìn.
"Mày là Lâm Dương?"
Cậu ta nhìn chằm chằm vào tôi, cười nhếch mép.
"Trông còn giống con gái hơn cả con gái, chỉ có cái mặt này mà cũng dám quyến rũ Lục Dã?"
Nói xong.
"Bốp!"
Cậu ta t/át tôi một cái thật mạnh.
Lực đ/á/nh lớn đến mức khiến tôi ù tai một lúc lâu mới có thể nghe rõ âm thanh.
Sau khi cơn tê liệt qua đi, mặt trái của tôi đ/au nhức.
Cậu ta châm th/uốc, đột nhiên đ/á một cú mạnh vào ng/ực tôi: "Chia tay với Lục Dã, dọn ra khỏi ký túc xá của bọn họ, nghe chưa?"
Đau quá.
Cú đ/á vừa vặn trúng vào tim tôi, khiến tôi cúi người, mất một lúc mới thở được.
Thấy tôi không nói gì, một tên đứng bên cạnh Tống Giang Hà lại mạnh tay t/át tôi một cái: "Nói chuyện với mày đấy, bảo mày chia tay với Lục Dã, nghe rõ chưa?"