Bạn Học Dâm Đãng

Đại Sắc Ma Nữ
Cập nhật:

Chương 17: Dấu vết còn phai

 

Hứa Khải thầm cười khẽ. Hắn lau hết nước cho Thẩm Tình. Mắt Thẩm Tình vẫn còn hơi ẩm, đôi mắt vẫn còn đo đỏ trong rất đáng thương. Hứa Khải cúi đầu hôn lên mắt Thẩm Tình. Thẩm Tình đỏ mặt, quên cả chuyện khi nãy. Cô không biết nên làm gì bây giờ. Thẩm Tình bất giác đưa tay ôm eo Hứa Khải, hai người dán sát vào nhau. Nhớ lại một tuần nay không gặp, Thẩm Tình thật sự rất nhớ Hứa Khải. Cô không biết từ khi nào bản thân lại đi xa như vậy. Trước đây dù cô có không gặp cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc hỏi Hứa Khải đi đâu? "Một tuần không gặp, em có vẻ dễ bắt nạt nhỉ?" Thẩm Tình thất thần, cô cúi đầu xuống không dám nói. Cô sợ Hứa Khải chê cô. "Làm sao?" "Cậu...một tuần qua cậu đi đâu vậy?" Hứa Khải khá ngạc nhiên không ngờ thỏ non vậy mà gan như thế. Còn hỏi hắn đi đâu. "Tôi đi thi đấu. Nhớ tôi à?" Thẩm Tình xấu hổ gật đầu, cô thật sự rất nhớ Hứa Khải, nhớ những lúc Hứa Khải đùa giỡn cô, nhớ Hứa Khải say mê quẩn quanh trên da thịt cô... "Cậu thi tốt không?" Hứa Khải gật đầu, mỉm cười. "Tốt." Hai người lâm vào im lặng. Hứa Khải nhìn cô, sau đó bật cười. "Cậu cười cái gì?" Hắn không nói gì thong thả cởi từng nút áo của Thẩm Tình. Cô giật mình ngượng ngùng, mặt nóng ran không dám nhìn vào mắt hắn. Cô níu áo lại, Hứa Khải cười cười. "Sợ à?" "Mình...mình... "Cậu yên tâm tôi chỉ muốn kiểm tra cho cậu. Mới nãy khi còn trong phòng thể dục, hắn thấy cô gái kia kéo áo của thỏ non còn mắng thỏ non nữa. Thẩm Tình nghe thế mới dần thả tay. Hứa Khải cởi từng nút, phần ngực non mềm căng đầy dần lộ ra. Thỏ non vẫn là thỏ non. Dù đây không phải lần đầu hắn thấy nhưng cảm giác vẫn thấy non thật. Làn da trắng nõn như phát sáng vậy, còn mềm mỏng đến mức hắn có thể véo ra nước. Dấu vết của hắn đã phai hẳn đi, nhìn không còn rõ nữa. Nhưng nhìn kĩ vẫn còn hồng hồng. "Đây là dấu của tôi sao?" Hắn lấy tay miết nhẹ những vết hôn đó, đối với hắn sự kích thích này khiến hắn thoả mãn. Đây là vật non của hắn, hắn đã đánh giấu cô.