Bạn Học Dâm Đãng
Chương 24 Chương 24: Suy đoán
"Này, bạn ơi!" Bán Hạ giật mình theo phản xạ quay đầu lại nhìn. Vừa quay lại trái tim nhỏ liền dựng đứng, là Hứa Khải, hắn kêu cô để làm gì a? "Sao...sao đấy?" Hứa Khải lạnh lùng, hắn không nhanh không chậm nhàn nhạt đưa túyt thuốc cho Bán Hạ. "Giúp tôi đưa cái này cho Thẩm Tình" "Ho..." Mặt của Bán Hạ ngu ngơ, đôi lông mày nhíu lại. Nhìn túyt thuốc sau đó ngờ ngợ cầm lấy gật đầu đồng ý. Hứa Khải nói cảm ơn rồi cũng rời đi. Bán Hạ nhìn lại Hứa Khải, nghĩ ra cái gì đó mới trợn tròn mắt chạy lẹ vào lớp. Bán Hạ chạy đến ghế ngồi của Thẩm Tình, thấy cô đang mở vở bài tập để làm bài thì để túyt thuốc lên bàn. "Cái này...ách cái này là người kia nhờ tôi đưa. Thẩm Tình giật mình nhìn ra cửa lớp đã không thấy ai, cô nhìn túyt thuốc sau đó mới vui vẻ cất vào cặp. "Cảm ơn cậu, Bán Hạ" Bán Hạ gật đầu, híp mặt lại chất vấn Thẩm Tình. "Ờ, hai người lại cái kia à?" Thẩm Tình đỏ mặt, dù không nói gì nhưng biểu tình trên mặt hoàn toàn bán đứng cô. Âm ừ cho qua, Bán Hạ cũng không hỏi gì thêm. Ra về, Thẩm Tình kể lại chuyện ở phòng thể dục cho Bán Hạ nghe, cô ấy nghe xong thì tức đến mức trợn tròn hai mắt, không ngừng chửi rủa Ngải Tâm. "Thẩm Tình à cậu có bị ngốc không? Sao cậu không phản kháng?" "Mình...mình.. "Ây da mình quên mất. Nhưng mà lần sau cậu gặp cô ta cứ chạy trước đi đã. Người như cô ta không biết có bao nhiêu trò chuẩn bị để bắt nạt cậu" Thẩm Tình gật đầu. Buổi tối, Thẩm Tình cầm tuýt thuốc, nhìn nó rồi lại nhớ về Hứa Khải, thầm cảm thán, Hứa Khải thật tốt, còn cho cô thuốc bôi nữa. Nhìn vào gương, Thẩm Tình thẹn thùng bôi, những chỗ có dấu ấn của Hứa Khải mỗi lần chạm vào đều có chút đau xót nhưng cô vẫn không kìm được mà chạm vào như thể thứ đang chạm vào chính là Hứa Khải. Bên kia, Hứa Khải ngồi trên ghế sô pha trong nhà. Chu Ninh và Thịnh Tiến tụ tập ở nhà hắn chơi game. Chơi được hai trận, Hứa Khải cảm thấy khá nóng bức. Đám nam sinh bình thường đều rất tự nhiên cởi trần nhông nhông với nhau cũng là chuyện bình thường. Hắn cởi áo, đi lên bàn cầm cốc nước tu ực ực. Chu Ninh ban đầu cũng không quan tâm nhưng ánh mắt vô tình nhìn thấy vết cào sau lưng của Hứa Khải thì giật mình. "Đệt...Hứa Khải, cậu đang chơi em nào đấy?" Thịnh Tiến nghe thấy Chu Ninh cũng đưa mắt sang. Quả thật sau lưng của Hứa Khải có vài ba đường cào không dài lắm nhưng khá sâu. Thậm chí trên bả vai cọ có vết cắn nhàn nhạt. Hứa Khải không nói gì, thần sắc vẫn bình thường, tỏ vẻ không quan tâm. Chu Ninh cảm thấy rất kỳ quái, thường ngày hắn đâu có thấy Hứa Khải đi cùng em gái nhỏ nào đâu? Sao lại lòi ra mấy vết cào ám muội này? A đúng rồi, cô gái nhỏ hôm nọ. Rất có thể. "Nói đi, có phải là bạn học hôm kia không?" Hứa Khải không nói gì, nhướn mắt nhìn Chu Ninh đang một hai suy đoán. Thịnh Tiến nhìn thấy biểu cảm của Hứa Khải, nửa đùa nửa thật nói. "Hôm nay cả khối truyền tin, Thẩm Tình đã sớm làm chuyện kia rồi. Hứa Khải cậu thấy trùng hợp không?" "Ừ."