Bạn Học Dâm Đãng

Đại Sắc Ma Nữ
Cập nhật:

Chương 25: Bôi thuốc chưa?

 

Cả bọn nghe xong liền giật mình, ngơ ngác nhìn Hứa Khải. "Đệt, vậy Thẩm Tình là chị dâu à?" Chu Ninh như thằng ngốc hỏi Hứa Khải. Hứa Khải nhớ tới thỏ non, hắn trước giờ yêu đương nhiều người, cha mẹ hắn thừa biết nhưng chưa bao giờ cấm cản hắn. Trải qua nhiều lần kinh nghiệm, hắn cảm thấy yêu đương rất tầm thường nhàm chán, mà tình dục lại là thứ chỉ giải toả căng thẳng không hơn không kém. Hắn thích làm tình nhưng không vui vì điều đó. Chỉ có đối với Thẩm Tình, hắn mới cảm thấy vui vẻ, cảm thấy sảng khoái, cảm thấy rất chân thật. Dáng vẻ thẹn thùng đỏ mặt hay đôi khi là tiếng rên rỉ tựa mèo hoang nhỏ đều khiến hắn si mê. Nhất là khi Thẩm Tình cam chịu dâng hiến mọi thứ cho hắn khiến hắn cảm thấy được chinh phục, cảm thấy rung động. Mà Hứa Khải là người thật việc thật, hắn đã phát hiện ra tình cảm của mình thì tuyệt nhiên không chút che đậy. "Ừ. Sau này tụi bây phải chiếu cố cô ấy đấy" Thịnh Tiến và Chu Ninh sau khi lấy lại bình tĩnh thì cười tươi phơi phới, hiếm khi được dịp liền trêu ghẹo. "Ây ya, mới có vợ là che chở rồi kìa. Yên tâm sau này tụi này sẽ chiếu cố chị dâu. "Cậu với cô ấy quen nhau rồi đấy à?" Thịnh Tiến vui vẻ hỏi. Hứa Khải cười cười, hắn bình thản nói. "Chưa. Nhưng sắp rồi" Chu Ninh cười nham hiểm, giọng cũng cao hơn ban đầu. "Lên giường rồi mà còn chưa chính thức sau. Hôm nọ chị dâu còn bị bắt nạt đấy. Thật là...Nhưng mà hai người quen nhau lâu chưa?" "Cũng gần. Nói nhiều quá. Chơi tiếp đi" Hứa Khải đi ra ngoài ban công, gió đêm nhè nhẹ thổi khiến Hứa Khải tâm trạng càng thêm vui vẻ. Nhìn bầu trời đêm đen, không biết hắn nghĩ cái gì liền cầm điện thoại lên gọi. Thẩm Tình bây giờ đang ngồi trên bàn học, dặn lòng phải chăm chỉ học tập nhưng cô vẫn không nhịn được nhớ tới hắn. Cầm túyt thuốc, Thẩm Tình bôi lên đùi trong, ngực, và cần cổ. Chạm vào những nơi đó Thẩm Tình chỉ cảm thấy tê dại, cảm giác đó không xuất phát từ dục vọng mà nó xuất phát từ trái tim, sự ngọt ngào không ngừng lan toả đến từng tế bào trong người khiến Thẩm Tình lâng lâng như đang trên mây. Bất ngờ điện thoại rung chuông. Là của Hứa Khải. Thẩm Tình giật mình vội vàng chấp nhận. "Alo, Hứa Khải...cậu điện mình sao?" Hứa Khải nghe thấy âm thanh của Thẩm Tình liền cười khẽ, quả nhiên đúng với âm thanh trong dự đoán của hắn. "Sao vậy. Mỗi lần tôi gọi em đều sợ như thế sao?" "Bôi rồi. Mình...mình vừa mới bôi"