Bến cảng neo đậu vài chiếc du thuyền, một trong số đó vẫn sáng đèn, trang trí lộng lẫy như cung điện vàng.
"Bạch Bạch, cậu lên đó đi, tớ chụp cho vài pô ảnh đăng facebook cho thiên hạ trố mắt nhé!"
Tiểu Tiểu hướng dẫn tôi đứng trên boong tàu phía sau, còn cô ấy đứng dưới bến. Cô bạn nhất quyết bảo góc này chụp chân dài miên man.
"Đúng rồi! Thế đó, duỗi chân thêm chút nữa đi!"
Vừa tạo dáng xong, du thuyền bất ngờ khởi động. Hai đứa gi/ật b/ắn người, tôi đứng ngây nhìn Tiểu Tiểu xa dần trong khi cô ấy cuống quýt vẫy tay la hét trên bến. Ch*t điếng khi nhớ ra điện thoại vẫn trong tay Tiểu Tiểu. Nhảy xuống biển giờ là điều không tưởng, tôi đành lủi vào khoang trong.
Vừa bước vào phòng khách, vô số ánh mắt đổ dồn. Năm ba cô gái bikini vây quanh hai gã đàn ông áo sơ mi, ngoan ngoãn dâng xì gà rót rư/ợu.
"Xin... xin lỗi, tôi lên chụp ảnh chút, không ngờ tàu chạy mất. Phiền các anh cho tôi xuống với." Tôi vội vàng giải thích.
"Phó thiếu, người của cậu đấy à?" Một gã áo hoa vặn vẹo chiếc nhẫn giữa ngón tay, chậm rãi hỏi.
"Không quen." Người được hỏi thậm chí chẳng ngẩng mặt.
Nhưng giọng nói này quá đỗi quen thuộc. Tôi chăm chú nhìn - Nam Hạo! Hắn đeo kính râm, mặc sơ mi hoa cùng quần đùi, thả người trên sofa. Tay phải cầm điếu xì gà, tay trái vòng qua eo cô gái bikini. Sao họ gọi hắn là Phó thiếu? Đang làm nhiệm vụ chăng? Xem tình hình, chắc chắn không thể nhận nhau lúc này.
"Tôi thật sự chỉ muốn chụp vài kiểu. Các anh cho tàu quay lại đi, tôi xuống ngay."
"Cứ tự nhiên đi cô em." Gã áo hoa nhấp ngụm rư/ợu, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh ra hiệu tôi ngồi xuống.
Liếc Nam Hạo không có phản ứng gì, tôi đ/á/nh liền ngồi cạnh hắn ta.
"Tên gì?" Bàn tay hắn khoác lên vai tôi.
"Cứ gọi em là COCO." Tôi bịa đại một cái tên.
"COCO à..." Hắn lẩm bẩm giọng chế nhạo, "Gan lớn đấy nhỉ."
Ba ly rư/ợu được dọn ra trước mặt. Ánh mắt tên khốn khiêu khích nhìn tôi chằm chằm.
Ý gì? Ép tôi uống rư/ợu sao? Tôi liếc Nam Hạo, hắn vẫn bất động. Nhìn lại tên áo hoa trước mặt, bộ dạng đúng chuẩn giang hồ khó đỡ.
Không còn cách nào khác, tôi đành nuốt hết đống rư/ợu trong một hơi.
"Chất! Tao thích! Phó thiếu thấy sao?" Gã áo hoa nhướng mày cười khẩy.
"Cố thiếu, ta nói chuyện chính đi." Nam Hạo gỡ kính xuống, chau mày đan ngón tay vào nhau.
"Vội gì? Thời gian còn dài, vui chút đã nào."
Ánh nhìn Cố thiếu vẫn dán ch/ặt vào tôi khiến lưng tôi lạnh toát.
"Uống xong rồi, cho tôi về đi?" Tôi cố tỏ ra bình tĩnh.
"Lên thuyền của ta rồi còn đòi xuống?" Cố thiếu cười nhạt nắm lấy cổ tay tôi.
Một bàn tay khác chụp lấy tay còn lại - Nam Hạo.
"Cố thiếu, con này coi bộ được đấy. Nhường tôi đi."
"Ồ? Phó thiếu thích thì cứ việc. Ra đó đi."
Cố thiếu buông tay, chỉ xuống tầng dưới.
Nam Hạo kéo tôi đi xuống phòng ngủ tầng dưới.