Chương 3
3.
Mùa hè đến rồi.
Tôi cầm tiền đại lão cho, m/ua một đống vé máy bay, chạy khắp các thành phố điện ảnh lớn trong cả nước tìm cảnh quay.
Sự cố gắng đúng là không phụ lòng người, có một đạo diễn nổi tiếng xem qua diễn xuất của tôi, phi thường thưởng thức diễn xuất của tôi.
Vừa lúc nam phụ trong phim còn chưa tìm được diễn viên thích hợp, đạo diễn và biên kịch nhất trí để cho tôi diễn.
Không nghĩ tới mọi chuyện sẽ thuận lợi như vậy, tôi vô cùng kích động, lập tức báo tin vui cho đại lão.
Tôi: “Đại lão, cám ơn anh, cuối cùng tôi được nhận diễn rồi!!!”
Đại lão nửa ngày cũng không có trả lời.
Tôi không có việc gì làm nên chỉ có thể xem đoàn làm phim quay phim.
Bộ phim này là một bộ phim cải biên IP tiểu thuyết tiên hiệp nổi tiếng.
Vai diễn của tôi không được coi là lớn, là một sư đệ ốm yếu bên cạnh nam chính, là một nhân vật bình hoa luôn ngất xỉu, chờ nam chính đến c/ứu vớt.
Lúc tôi xem kịch bản đã cảm thấy là lạ, vừa đ/ộc, khá lắm, nguyên lai nguyên tác điện ảnh là một bộ tiểu thuyết đam mỹ.
Để qua thẩm tra, mới đem tình yêu đổi thành tình bạn giữa sư huynh đệ.
Dù vậy, vẫn có vô số fan hâm m/ộ háo hức mong chờ phiên bản điện ảnh công chiếu.
Dù sao vai nam chính trong phim, là ảnh đế Cố Thịnh diễn.
Bây giờ anh là nam minh tinh cơ bắp ngầu nổi tiếng nhất trong giới giải trí, có cơ bụng săn chắc loại kia
Nhìn cách đó không xa, Cố Thịnh đang quay một đoạn phim xuống nước, tôi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Nếu tôi là đại lão, tuyệt đối phải để Cố Thịnh làm chim hoàng yến của tôi.
Sau đó, để cho anh mỗi ngày các động tác cơ ng/ực nghiền đ/á, cơ ng/ực nghiền trứng, cơ ng/ực nghiền sữa… cho tôi.
Hắc hắc, ngẫm lại cũng sướng!
Đang lúc tôi miên man bất định, đạo diễn hô c/ắt.
Cố Thịnh đi ra trường quay, nhận lấy khăn mặt người đại diện đưa tới lau mái tóc ẩm ướt đen nhánh, sau đó lập tức cầm lấy điện thoại di động.
Đồng thời, điện thoại di động của tôi cũng nhận được tin nhắn.
Đại lão trả lời tôi một câu: “Không cần cám ơn.”
Qua vài giây, còn nói: “Đây là kết quả nỗ lực của chính cậu.”
Tính tình còn rất tốt.
Đúng là đàn ông thái giám có khác, nói chuyện đều nho nhã như vậy!
Tôi chụp cho anh một tấm ảnh trường quay: “Đại lão mau nhìn, nam chính của bộ phim này là do ảnh đế diễn!”
Đại lão trả lời một cái: “Ừ.”
Không biết vì sao, cảm giác tâm tình anh không tệ.
Tôi lặng lẽ đến gần một chút, lại chụp một tấm ảnh mặt Cố Thịnh.
Ảnh đế anh trai cũng không biết đang bận rộn cái gì, mới vừa quay xong diễn, lập tức ôm điện thoại di động xem không ngừng.
Tôi: “Cố ảnh đế không biết bận rộn cái gì, cứ nhìn chằm chằm vào di động.”
Tôi: “Nói không chừng là cùng ông chủ than nói chuyện phiếm, thật hâm m/ộ, chờ tôi ki/ếm tiền, tôi cũng muốn bao dưỡng anh ta!”
Tôi: “Ai nha, cơ ng/ực và cơ bụng của anh ta cũng quá rắn chắc!”
Thân ảnh Cố Thịnh cứng đờ.
Đại lão bên kia biểu hiện “Đang soạn tin nhắn”, xóa rồi lại xóa, cuối cùng phát tới hai chữ –
“Lại đây.”