Chương 13
Khi tôi bước ra khỏi phòng tắm, tôi nhìn thấy vòng eo thon gọn của người đàn ông.
Tạ Tri Duật chỉ mặc một chiếc quần đen, mái tóc đen hơi rối bù liên tục nhỏ nước xuống xươ/ng quai xanh và bộ ng/ực gợi cảm.
Tôi vô thức nuốt nước bọt, ánh mắt không dám dừng lại ở bất kỳ bộ phận nào trên người anh ấy.
Tôi có chút bối rối: “Tạ, Tạ Tri Duật, anh có chuyện gì sao?”
“Chi Chi, anh muốn dùng máy sấy tóc.” Môi anh ấy lướt qua tai tôi.
Tôi vội chạy vào phòng tắm lấy máy sấy tóc cho anh ấy: “Của anh đây.”
Anh ấy đưa tay ra cầm lấy rồi vênh váo bước ra ngoài.
Tôi ngã xuống giường, sờ lên gò má nóng bừng của mình, trong đầu dần dần có những suy nghĩ hoang đường.
Đời sống tình dục của tôi với Tạ Tri Vũ luôn khá hòa hợp, chúng tôi qu/an h/ệ tình dục gần như vài lần một tuần.
Nhưng bây giờ, tôi đã hai tuần không qu/an h/ệ tình dục với anh ấy, và tôi gần như không thể kiềm chế được bản thân khi nhìn thấy hình dáng gợi cảm của anh ấy lần nữa.
Ch*t ti/ệt, tôi ước gì tôi đã đặt máy sấy tóc trong phòng khách.
Khi nghe tiếng động bên ngoài dừng lại, tôi nhanh chóng mở chăn ra rồi nằm vào đó.
Chỉ cần tôi không nhìn, sẽ không thể ảnh hưởng tới tôi.
Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Tạ Tri Duật chậm rãi bước vào.
Anh ấy nói: “Chi Chi, anh để máy sấy tóc vào phòng tắm cho em rồi đó.”
“Ừm.”
Không lâu sau, phòng ngủ lại trở nên yên tĩnh, tôi lặng lẽ thò đầu về phía cửa.
Không có một ai cả.
Con người này thực sự đã biến mất rồi.
Tôi đang nằm trên giường mà lại hoàn toàn mất ngủ, vừa nhắm mắt lại đã nhìn thấy thân hình tuyệt vời của Tạ Tri Duật.
Tôi rón rén đi vào phòng khách, Tạ Tri Duật đang nằm thẳng trên ghế sofa, dường như đang ngủ.
Dường như chỉ có mình tôi đang khó chịu chịu đựng đ/au khổ thôi nhỉ.
Không nói một lời, tôi bước tới ôm anh ấy gặm từng miếng nhưng anh ấy không hề phản ứng.
Tôi nhéo mặt anh ấy: “Tạ Tri Duật, đừng giả vờ ngủ, mau đứng dậy đi.”
Anh ấy nhắm mắt lại, giọng hơi khàn khàn:
“Chi Chi, anh chưa phải là bạn trai của em nên không thể làm vậy với em.”
Tôi vô thức nói:
“Vậy bây giờ em đồng ý để anh làm bạn trai của em.”
Anh ấy liền cười thầm một tiếng, từ khách quay ra làm chủ mà đ/è tôi xuống.
Đôi mắt đen của anh ấy kiên định nhìn tôi: “Chi Chi, đây là điều em đã nói đó, không được hối h/ận.”
Xong rồi, lại bị anh ấy dụ vào bẫy rồi.
Tôi ghé sát vào tai anh ấy thì thầm
“Tạ Tri Duật, làm sao đây nhỉ? Em của ngày mai thì đã không phải là em của hôm nay nữa rồi.”
Anh ấy hơi nhướng mày và mỉm cười:
“Bảo bảo, không phải em chê anh sinh lý không ổn sao, vậy chúng ta cứ làm đến ngày mai, như thế này thì em của hôm nay, em của ngày mai, đều là em rồi đó.”
Tôi: “Đại ca, em nhận sai.”