Chương 17
Dựa theo kế hoạch, đầu tiên tôi phải gửi tin báo cảnh sát ra bên ngoài.
Đồng thời tôi còn gửi tin nhắn cho hết những người tôi quen biết, nhờ họ nhanh chóng báo cảnh sát đến nơi này càng sớm càng tốt.
Sau khi làm xong bước đầu, tôi chuyển màn hình sang cuộc gọi.
Chị dâu nhặt một hòn đ/á lên, đ/ập mạnh vào cửa và hét lớn:
“Nó phát đi/ên rồi! Nó báo cảnh sát rồi! Có ai không mau đến đây!”
Chỉ trong chốc lát, Trương Sơn hùng hổ đi tới mở cửa ra.
“La hét cái gì hả! Trong nhà này có máy nhiễu sóng!”
Hắn ta cau mày nhìn sang bên này, trong nháy mắt cả người cứng đờ lại.
“Mày… mày đừng có làm bậy!”
“Bình tĩnh lại, đừng có dùng sức!”
Tôi lui về trong góc phòng, một tay ôm cháu gái, một tay giơ cao điện thoại lên.
“Báo cảnh sát, nếu không tôi bóp ch*t nó!”
Trương Sơn trừng mắt nhìn chằm chằm vào tôi, sau đó bỗng nhiên đứng thẳng người dậy.
“Vậy mày bóp ch*t nó đi.”
Quả nhiên, loại người này hoàn toàn không quan tâm đến mạng sống người khác.
Tôi hít sâu một hơi, cắn răng quay mặt về phía cửa hét lên:
“Ra tay!”
Ngay sau đó, chị dâu cầm gậy lên từ phía cửa xông tới, thẳng tay đ/ập vào đầu Trương Sơn.
Một tiếng “phịch” vang lên, cả người Trương Sơn lảo đảo, ngã quỵ xuống đất.
“Mẹ nó, con khốn này…”
Hắn ta đưa tay sờ vào sau đầu, ánh mắt hung bạo trừng lại, sau đó lao tới bóp cổ chị dâu.
Sức lực của hai chúng tôi hoàn toàn không đủ đến đối phó với hắn ta.
Gần như chỉ trong chớp mắt, chị ấy đã bị quật ngã xuống đống rơm, đầu đ/ập mạnh xuống đất.
“C/ứu mạng!”
Tôi vội lao đến cửa, vừa chuẩn bị chạy ra khỏi cửa lớn thì đã bị anh tôi túm tóc kéo lại.
“Mày muốn đi đâu?”
Quả nhiên, chiêu này không dùng được.
“Anh trai! Người đó! C/ứu mạng! Người đó muốn cưỡ/ng hi*p chị dâu!”
Sắc mặt anh tôi bỗng chốc tối sầm lại, anh ấy kéo theo tôi đi vào trong, đúng lúc nhìn thấy Trương Sơn đang ấn chị dâu tôi xuống đất.
“Còn muốn trốn?!”
Hắn ta t/át một bạt tai vào mặt chị dâu, chị dâu gào thét thảm thiết muốn bò đi ra ngoài.
“C/on m/ẹ nó, mày đang làm cái gì hả?”
Sắc mặt anh tôi lúc này đã đen như đít nồi, vội vàng xông tới đ/á hắn ta một cú.
“Cút sang một bên!”
Vừa nãy Trương Sơn bị đ/ập gậy vào đầu, giờ lại bị đ/á một cú, lúc này đã lảo đảo đứng không vững được.
Chị dâu nhân cơ hội bò dậy, vội vàng ôm lấy chân anh tôi.
“C/ứu mạng! Hắn ta, hắn ta muốn ứ/c hi*p em!”
Anh tôi tức gi/ận đến mặt mũi đỏ bừng, không đợi hắn ta đứng dậy đã đạp thêm một cú nữa.
“C/on m/ẹ nó, mày đúng là súc vật!”
Trương Sơn hoàn toàn đuối sức, nằm ghé vào dây cáp trong góc, chỉ thẳng vào chúng tôi:
“C/on m/ẹ nó, mày bị đi/ên hả, là con khốn này đ/á/nh tao trước!”
“Anh còn trở mặt không nhận!”
Chị dâu ôm mặt, nức nở một tiếng rồi quỳ gối xuống đất
“Lần trước đến đây, anh nói muốn tôi ở cùng anh, nhưng tôi không chịu, lần này anh lại làm ngay trước mặt đứa nhỏ…”
Nói xong, chị ấy quỳ dưới đất khóc nức nở trông rất đáng thương.
Anh trai nhìn về phía tôi.
“Mày ở bên cạnh nhìn thấy rõ hết mọi thứ chứ?”
Tôi vừa định lên tiếng, Trương Sơn đã lao tới muốn tóm lấy tôi..
“C/on m/ẹ nó, ông đây đã nhìn ra được rồi!”
“Hai con khốn chúng mày hợp lại muốn chơi ông đây một vố!”
Chị dâu đẩy hắn ta ra, nghiến răng nói với anh tôi:
“Hắn ta còn nói đã chướng mắt anh từ lâu rồi, đợi giao dịch chuyến này xong sẽ gi*t ch*t anh…”
Anh tôi cụp mắt xuống, đ/á cửa đóng lại.
“Mày muốn gi*t ch*t tao à?”
Trương Sơn đã luống cuống tay chân, hắn ta thẳng tay bóp cổ tôi.
“Chúng mày chơi tao đúng không?”
“Tao không làm gì hết! Là con khốn này kéo theo con nhóc này muốn báo cảnh sát, nên tao mới đi tới đây!”
“Báo cảnh sát?!”
Chị dâu thở hồng hộc: “Ai mà không biết trong nhà này có máy nhiễu sóng chứ, coi tôi là kẻ ngốc sao!”
Trương Sơn hết đường chối cãi, tức gi/ận đến mức xông tới nắm lấy cổ áo anh tôi:
“Mày đừng nghe bọn nó nói xằng bậy!”
Tôi cắn răng, hít sâu một hơi, sau đó quyết định chỉ tay vào đống rơm khô sau lưng:
“Em còn nghe thấy hắn ta nói… thỏi vàng đã tr/ộm được hắn ta giấu trong đống rơm khô này, đợi sau khi gi*t anh ch*t sẽ đưa chị dâu đi!”
Trong lúc nhất thời, căn phòng yên tĩnh hẳn.