Chồng ơi, lên giường nào!

Nhất Tiếu Khuynh Thành
Cập nhật:

Chương 8: Có giỏi thì anh đè em xuống làm ngay tại đây đi!

Bàn tay mềm mại vừa lướt qua, nơi nào đó lập tức có phản ứng. Điều mà Phó Thiên Hà không bao giờ có thể phủ nhận đó chính là sức quyến rũ của cô đối với hắn. Cho dù khuôn mặt hắn có tỏ ra lạnh lùng đến mức nào đi chăng nữa, thì thân thể hắn cũng đã sớm phản bội hắn rồi. Nhận được phản ứng mà mình mong muốn, khóe môi đỏ mọng của Đào Thiên Thu khẽ cong lên. Trong mắt cô hiện lên một chút đắc ý. Cô vô cùng tự tin về sức hút của mình, đặc biệt là đối với người đàn ông đã yêu cô đến tận xương tủy này. Hắn lúc nào cũng tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt, rõ ràng dục vọng trong mắt sớm đã không kiềm chế nổi, nhưng vẫn không chịu chủ động ra tay với cô. Cái tên đàn ông thối này, ngoài lúc lên giường hóa thú ra, có lúc nào thấy hắn tỏ ra nhiệt tình với cô đâu? Thế cho nên kiếp trước làm sao cô có thể thấy được tình yêu của hắn? Chẳng lẽ cô lại tự mình đa tình rồi tự rước lấy nhục chắc? Nghĩ đến vậy bọn họ bỏ lỡ một đời chỉ vì những lý do ngớ ngẩn, Đào Thiên Thu vừa tức giận vừa đau lòng. Cô cố ý dùng lực tay mạnh hơn một chút, móng tay được cắt tỉa gọn gàng cọ khẽ qua phần quy đầu nhạy cảm. Phó Thiên Hà nhăn mày, khóe môi kìm nén thoát ra một tiếng hừ nhẹ. "Dừng tay!" Bàn tay to lớn dễ dàng tóm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô. Giọng nói của hắn hạ thấp xuống, trầm đến mức gần như khàn khàn. Cả người Đào Thiên Thu đang treo vắt vẻo trên người hắn, thế nên âm thanh ấy gần như trực tiếp đi vào trong tai cô, tạo nên một làn sóng rung động khác thường. Bởi vì mỗi âm tiết hắn thốt ra đều gợi cảm đến mức khiến người ta phải nhũn chân. Đào Thiên Thu đột nhiên cảm thấy không khí trong phòng có chút nóng, nếu không thì tại sao cả người cô lại cảm thấy ngứa ngáy thế này. Cô gái trẻ cúi đầu tựa vào trán hắn, đôi mắt hạnh lấp lánh ánh sáng của sự quyến rũ. "Anh muốn em dừng tay?" Hơi thở thơm ngát lướt qua mặt hắn. Bàn tay cô đã thôi trêu chọc hắn, nhưng vẫn không hề buông tha vật to lớn kia. Lúc này nghe thấy câu nói giống như mệnh lệnh của hắn, cô dường như càng trở nên hiếu thắng hơn. Những ngón tay mềm mại lướt trên côn thịt đã cương cứng, những động chạm nhẹ như lông hồng lại mang đến những khoái cảm khó tả. Đôi mắt sâu thẳm dưới lớp kính trong suốt bùng lên một tia lửa nóng, nhưng hắn vẫn không trả lời câu hỏi của cô. Không thể không nói năng lực tự động kiềm chế của Phó Thiên Hà đã đạt tới trình độ vô cùng biến thái. Mặc cho côn thịt dưới thân đã cứng rắn như vậy, dục vọng gào thét muốn đem người phụ nữ trước mắt đè trên bàn hung hăng thao làm. Nhưng hắn vẫn có bản lĩnh ngồi bất động giả làm soái ca lãnh khốc. Đào Thiên Thu thực sự phải vỗ tay ca ngợi sự tự chủ của hắn. Nhưng mà không đời nào cô có thể bỏ qua cho người đàn ông này dễ dàng như vậy. Hắn là một kẻ quá khó tiếp cận, cho dù hắn yêu cô đến chết đi sống lại, nhưng không có nghĩa là hắn tin tưởng cô. Hắn có thể cho cô mọi thứ cô muốn, chỉ trừ tự do. Mà tự do lại là thứ mà Đào Thiên Thu khao khát nhất trong mối quan hệ này. Cô nhất định phải khiến hắn cúi đầu, dạy cho Phó Thiên Hà biết tình yêu đích thực là như thế nào. Con đường ngắn nhất đến với trái tim của một người đàn ông là qua dạ dày. Nhưng đáng tiếc là cô không có năng khiếu về mặt này, Đào Thiên Thu cũng chẳng cho rằng Phó Thiên Hà dễ cưa đổ như thế. Đã vậy thì con đường ngắn nhất dẫn đến tình yêu chính là tình dục. Còn có cách nào khác để thể hiện tình yêu dễ hơn việc tình nguyện lên giường cùng với hắn? Kiếp trước cô sợ hãi hắn, căm ghét hắn, cho nên mới coi chuyện làm tình với hắn là địa ngục. Nhưng mà kiếp này, sau khi cô biết rằng mình yêu Phó Thiên Hà, thì hắn lại trở thành người đàn ông hấp dẫn nhất trên đời. Đào Thiên Thu mặc kệ cổ tay đang bị nắm lấy, cô cúi đầu hôn lên môi hắn, cái lưỡi tinh nghịch vươn ra khỏi khóe môi, liếm nhẹ một đường trên đôi môi mỏng đang mím chặt của hắn. Ngón tay nghịch ngợm không ngừng vuốt ve trêu chọc côn thịt đang căng cứng. Đào Thiên Thu rõ ràng có thể cảm nhận được gân xanh đang nổi lên trên vật to lớn này, cho thấy sự tự chủ của hắn cũng chẳng còn được bao lâu nữa. "Đào Thiên Thu, nếu em làm vậy chỉ vì muốn tôi tha cho tên gian phu kia, vậy thì em đừng có mơ!" Đào Thiên Thu thực sự bái phục khả năng liên tưởng của Phó Thiên Hà. Nhưng cũng không thể phủ nhận cô đã sử dụng chiêu này rất nhiều lần để đạt được mục đích của mình, chủ yếu là ép buộc hắn phải đồng ý một yêu cầu nào đó của cô. Nếu là cô của kiếp trước bị phát hiện muốn trốn sang Mỹ, có lẽ cô thực sự sẽ dùng thân thể dụ dỗ hắn để Phó Thiên Hà buông tha cho những người tham dự trong chuyện này. Như là người "bạn thân" Trần Tuyết Nhu, hay là tên tra nam đã lừa bán cô vào hộp đêm kia. Chẳng qua là, kiếp này Phó Thiên Hà có lóc xương hay lột da bọn chúng, cô cũng sẽ chỉ vỗ tay ăn mừng thôi.