Ta đã yêu một tên ám vệ ngay từ lần đầu tiên hắn hôn ta.
Ta là một sát thủ tên là Nhị Thập Thập, biệt danh là Hồng Y Q/uỷ Diện.
Có một nhân vật bí ẩn ở chợ đen treo tiền thưởng cho đầu của Kim Cảnh Hiền, giá rất hấp dẫn, năm mươi lượng vàng, vô số sát thủ lao vào đội ám sát Kim Cảnh Hiền, và ta là một trong số đó.
Kim Cảnh Hiền là thái giám bên cạnh hoàng đế, hắn gian xảo, xảo trá, can thiệp vào việc triều chính. Thuế nặng, lao động khổ sai, đ/ộc quyền hàng hóa khiến người dân khốn khổ, chợ đen là nơi người dân có thể thoát khỏi các cửa hàng do quan doanh quản lý và trao đổi hàng hóa.
Nhân tài từ mọi tầng lớp đều lẻn vào cung, một số kẻ ch*t bên trong, số còn lại thì chạy thoát được nhưng sống dở ch*t dở. Bài viết treo thưởng đã đăng trên bảng thông báo chợ đen gần nửa tháng nhưng vẫn chưa có ai gỡ xuống.
Bởi vì bên cạnh Kim Cảnh Hiền có hắn, một ám vệ nổi tiếng ở kinh đô, Tiết Phương.
Ng/uồn gốc của Tiết Phương là một điều bí ẩn, người ta nói rằng hắn ta là đứa con bị Tiết Bằng bỏ rơi, tội thần của tiền triều, càng có nhiều người nói hắn ta là một con chó đi/ên được Kim Cảnh Hiền nuôi dưỡng riêng, hắn đã gi*t rất nhiều người. Họ Tiết chỉ dùng để đổ tội cho Tiết Bằng vì tội bỏ rơi vợ con.
Gần đây có tin tức được lan truyền ở chợ đen, Kim Cảnh Hiền sẽ thay bệ hạ xuất cung vào giữa tháng 6 băng qua biển Di Hải để tìm ki/ếm nấm linh chi nghìn năm tuổi.
Mặc dù Tiết Phương sẽ đi cùng bọn chúng, nhưng việc rời khỏi cung điện dù sao cũng làm giảm đi ưu thế địa lý của bọn chúng.
Vì vậy, bọn ta đã mai phục suốt chặng đường, cuối cùng bắt đầu giao chiến khi xe của Kim Cảnh Hiền trên đường đi vào chân núi Thường Hồng.
Bọn ta thật không ngờ rằng Kim Cảnh Hiền cũng mang theo một đội quân, quân đội sớm đã bao vây núi Thường Hồng,muốn bắt bọn ta như bắt rùa trong chum.
Ta chỉ là một sát thủ liều lĩnh vì châu báu vàng bạc, một thân một mình, không lo không sợ, bị bao vây bởi tầng tầng lớp lớp vũ khí, ta mang theo một con d/ao dài và gi*t chóc một cách hung hãn mà không hề đắn đo.
Ta ch/ặt đầu tên lính cuối cùng và nhìn vào xe ngựa, Kim Cảnh Hiền đã lợi dụng sự hỗn lo/ạn mà biến mất. Một nam tử mặc đồ đen đứng trước xe ngựa, tay siết ch/ặt xích, ch/ặt đ/ứt xươ/ng sống của một sát thủ. Tên sát thủ gào thét thảm thiết, phần thân trên gập lại, ngã xuống đất giãy giụa.
Ta thích mặc hồng y và đeo mặt nạ q/uỷ, ta giống như một con q/uỷ x/ấu xa bò ra từ địa ngục đang đứng giữa những x/á/c ch*t, cơ thể ta bị một thanh trường ki/ếm x/é nát, hồng y nhuốm m/áu.
Nam tử mặc đồ đen nhất định là Tiết Phương, trên tay hắn là Toái Cốt xích* đ/áng s/ợ. Tiết Phương nhướng mày nhìn ta, giơ tay lau vết m/áu trên mặt, đột nhiên mỉm cười.
(xích ngh/iền n/át xươ/ng)
Trong không khí nồng nặc mùi m/áu, ta đứng bất động, chỉ nhìn hắn, hắn cũng nhìn ta. Ánh hoàng hôn càng nhuộm đỏ khung cảnh trong tầm mắt ta, Tiết Phương thả Toái Cốt xích xuống, từng bước một đi về phía ta, ta thờ ơ cầm ki/ếm nhìn hắn từng bước một đến gần.
“Hồng Y Q/uỷ Diện, đã ngưỡng m/ộ từ lâu.” hắn đứng trước mặt ta không làm gì.
"Kinh Đô Danh Vệ, đã ngưỡng m/ộ từ lâu." ta trả lời: "Giao chủ tử của ngươi ra, ta không có hứng thú với ngươi."
"Chủ tử là chủ tử của ta, ta ở đây ngươi đừng hòng lại gần ông ấy." Hắn nhìn ta từ trên xuống dưới , "Không ngờ có ngày gặp được Hồng Y Q/uỷ Diện nổi tiếng, chúng ta đấu một trận đi."
Ta lười nói chuyện vô nghĩa với hắn ta nên chỉ dùng ki/ếm ch/ém. Hắn nhặt một con d/ao ngắn bên x/á/c của một cái x/á/c , khéo léo tránh đò/n tấn công của ta.
Sau một hồi giằng co, con d/ao ngắn của hắn cuối cùng cũng chạm vào cằm ta, còn ki/ếm của ta chạm vào cổ hắn.
"Hòa, ta phải làm sao đây?" hắn ta nghiêm túc nhìn ta, giống như hổ sói đang chờ cơ hội, đột nhiên dùng mũi d/ao chọc vào mặt nạ q/uỷ của ta, dùng lòng bàn tay đ/á/nh vào tay cầm ki/ếm của ta, ki/ếm rơi khỏi tay. Cánh tay dài của hắn khóa ch/ặt eo ta, cúi đầu cắn môi ta.
Thật là một con chó đi/ên.
Hắn mở mắt nhìn ta, ta trừng mắt nhìn hắn, cắn ch/ặt môi hắn, hắn hôn mạnh hơn, siết ch/ặt vòng tay trong đôi mắt ch/áy bỏng niềm đam mê. Trong phút chốc ta đắm chìm trong vực sâu.
Khi ta sắp ngạt thở, hắn mới buông ta ra với vẻ mặt hài lòng sau khi chiếm tiện nghi của ta.
"Tiền bối, gặp lại sau." hắn ta vui vẻ đeo mặt nạ q/uỷ cho ta, vuốt mặt ta một cái rồi quay người biến mất không dấu vết.
"Đồ chó." Ta ch/ửi rủa, môi ta đ/au nhức, đôi môi nứt nẻ bị nụ hôn của hắn làm ẩm.
Đang định gi*t người êm đẹp mà sao lại bị ám vệ người ta cợt nhã, còn dám gọi ta là "Tiền bối", ta, đường đường là Hồng Y Q/uỷ Diện lẽ nào không cần mặt mũi sao??
Nhưng không ngờ rằng ta sẽ không bao giờ quên nụ hôn trên vũng m/áu đó.