Chương 1

程十鸢
Cập nhật:
Tôi ý thức được điều bất thường, nhanh chóng đ/ập cửa xe để tài xế cho tôi xuống. Nhưng ngay trong khoảnh khắc tôi đứng dậy, phía bên trái đột nhiên có thêm một bà cụ. Giọng nói của bà cụ kéo dài, ngồi ở đó tự lẩm bẩm một mình: "Lớn tuổi rồi nên vô dụng, mới té một cái đã không đứng dậy được." Lúc này, đột nhiên trong xe xuất hiện rất nhiều người. Hàng ghế phía trước có thêm một ông chú trung niên, ông ta quay người lại nói chuyện với bà cụ: "Vừa nhìn đã thấy bà là người có phúc, không gây ra tội gì. Sao giống như tôi…" Theo giọng nói của ông ta tôi nhìn qua. Cả khuôn mặt của người đàn ông gần như nát hết, nhưng vì do vết may rất tốt, nhất thời không nhìn ra. Bao tử của tôi bắt đầu cồn cào, chỉ có thể liên tục hít thở sâu để không nôn ngay tại chỗ. Nhưng trên chiếc xe này, thở hổ/n h/ển dường như là một chuyện rất kỳ lạ. Ông cụ và bà cụ bị tôi làm cho sợ, giọng điệu của bọn họ vừa cảnh giác vừa đ/áng s/ợ, hỏi tôi: "Cô bị làm sao mà đến đây?" Tôi vô thức nói sự thật: "Tăng ca ở công ty trễ quá." Bọn họ suy nghĩ một lúc: "Ồ, thì ra là ch*t do làm việc quá sức."