Chương 9
Tôi vẫn muốn kêu, nhưng không kêu được thành tiếng.
Mắt thấy cậu ta xách d/ao bước từng bước về phía tôi, nụ cười trên mặt không hề có chút thay đổi, thậm chí mắt cũng không thèm chớp.
Tôi há miệng thở dốc, sợ hãi cực độ nhìn chằm chằm cậu ta.
Nụ cười cứng ngắc treo trên gương mặt xám ngoét, q/uỷ dị như vậy thật sự rất giống một con rối không có sinh mạng.
Khuôn mặt đó giống như một bộ mặt nạ, được khâu lên, không hề có hơi của người sống.
Khâu lên?
Tôi đột nhiên nhớ đến lời nghe từ cảnh sát tại hiện trường vụ án ngày hôm đó:
"Người ch*t bị c/ắt vụn thành rất nhiều mảnh, rải rác khắp bụi cây xanh của tiểu khu, chúng tôi đã tìm cả buổi sáng nhưng vẫn chưa tìm được cánh tay trái.”
Trong nháy mắt cả người tôi như rơi vào trong nước lạnh!
Hóa ra, th* th/ể bị hắn ta c/ắt ra không chỉ có mình và tứ chi, còn có... cả mặt.
Người này đã gi*t Lữ Hạo, còn đeo mặt của người ch*t đóng giả thành cậu ta!
Cả người tôi r/un r/ẩy, kêu gào lo/ạn xạ.
Trước mắt là một tên tội phạm gi*t người có mức độ bi/ến th/ái, tà/n nh/ẫn, đi/ên dại càng lúc càng vượt ra khỏi tưởng tượng của tôi, mà tôi lại phải ch*t trong tay một tên như vậy.
Tôi căn bản không dám tưởng tượng phía trước có thứ gì đang đợi tôi nữa!
"A a a a, tôi sai rồi, tha cho tôi đi! Tha cho tôi đi, ch/ửi người là tôi sai, xin lỗi tôi xin lỗi!"
Nỗi sợ hoàn toàn nuốt chửng lấy tôi, tôi giàn giụa nước mắt xin tha, th/ần ki/nh gần như sụp đổ.
Hắn ta lại không có một chút phản ứng nào, im lặng tóm đầu tôi, kề lưỡi d/ao lạnh lẽo sắc bén vào cổ họng tôi.
M/áu, rỉ ra.
Tôi cảm thấy bản thân mình giống như một con vật chờ bị mổ.
"Nói cũng thật buồn cười, không ngờ tôi lại bị người ta gi*t chỉ vì lướt video."
Cười khẩy một tiếng, tôi tuyệt vọng nhắm ch/ặt mắt.
Giây tiếp theo, bên tai đột nhiên vang lên một âm thanh cực lớn.
Uỳnh một tiếng, giống như có thứ gì đó bị đ/ập thủng.
Con d/ao trên cổ họng lập tức dừng lại, hắn ta quay người, nghi ngờ nhìn ra ngoài cửa.
Đột nhiên, cửa phòng tắm bị đ/ập mở, hai bóng đen lao vào rất nhanh, còn chưa nhìn rõ đã đ/è người đó xuống sàn, con d/ao trong tay hắn ta tuột khỏi tay rơi xuống.
Tôi khó tin nổi trơ mắt nhìn mọi thứ trước mặt, há hốc miệng hô hoán.
Sau khi nhìn rõ mới phát hiện là hai cảnh sát, bọn họ lớn tiếng quát m/ắng, đ/è ch/ặt hung thủ dưới chân, đồng thời đeo c/òng tay cho hắn ta.
Có một người bên ngoài cửa phòng tắm từ từ đi vào, tôi vừa nhìn đã sửng sốt.
Anh ta đội mũ lưỡi chai, mặt đeo khẩu trang, ánh mắt sắc lẹm b/ắn về phía tôi.
"Anh... anh là người theo dõi tôi lúc trước?"
"Được đấy, trí nhớ của thằng nhóc cậu cũng không tệ."
Người đàn ông vừa nói vừa tháo khẩu trang, để lộ ra một khuôn mặt quen thuộc.
"Cảnh sát An."
Tôi vui mừng hô thành tiếng.
Hóa ra người vẫn luôn theo tôi tối hôm đó là cảnh sát An.
"Nhưng mà, tại sao anh lại đi theo tôi?"
Anh ta quay mặt đi, bảo hai cảnh sát tháo dây xích giúp tôi, bình thản nói:
"Trở về nói sau."