Chương 18

Gió tháng 11
Cập nhật:
Tôi không đi hại ai. Ngồi trong nhà đợi trời sáng. Khi đạo trưởng cầm gỗ lôi chấp tới, tôi lại thấy Triệu Dương. Đi sau lưng ông ta, gương mặt thanh thản. Tôi ngước mắt chào đạo trưởng. Ông nhìn đống x/á/c ch*t la liệt, thở dài n/ão ruột: "Lão tưởng hai người môn đăng hộ đối, có thể kết thành âm duyên. Ai ngờ..." "Cũng tại lão tham tiền mà nhận việc bất chính." "Muốn c/ứu được người nào hay người nấy, nào ngờ chẳng sót mạng nào!" "Thôi, lão siêu độ cho các người. Kiếp sau, hãy làm người tử tế." Tôi đảo mắt: "Kiếp này chúng tôi cũng đã cố làm người tốt rồi." Ông im lặng, cất gỗ lôi chấp, cắn ngón tay vẽ bùa siêu độ. Miệng lẩm nhẩm câu chú khó hiểu. Siêu độ rất đ/au, cảm giác tội lỗi bị x/é khỏi linh h/ồn. Đau hơn l/ột da lóc xươ/ng. Nhưng tôi và Triệu Dương không rên tiếng nào. Xong việc, th* th/ể đổ xuống, th/ối r/ữa nhanh chóng. Linh h/ồn bay lên, dần tan vào hư không. Tôi và Triệu Dương nhìn nhau, khẽ mỉm cười. Cùng chúc: "Thượng lộ bình an."