Chương 14. Hoàn

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi thấy mình đang nằm trong sân nhà, chiếc xích đu quen thuộc cách đó không xa. Dưới người là cỏ xanh mềm mại, ánh nắng xuyên qua tán cây xanh rậm, dịu dàng rơi xuống người tôi. Tôi quay đầu sang, người đàn ông bên cạnh có gương mặt đẹp trai trong ký ức. Như cảm nhận được ánh mắt của tôi, anh ấy từ từ mở mắt, ngơ ngác nhìn tôi. "Em yêu, hình như anh vừa trải qua một giấc mơ dài..." Tôi cười thật tươi từ tận đáy lòng, tiến lại ôm ch/ặt anh ấy, anh ấy cũng ôm ch/ặt lấy tôi theo bản năng. "Mọi thứ đã kết thúc rồi." Tôi nói: "Chúng ta còn cả một tương lai mới mẻ phía trước." (Hết)