Chương 16

16. Sau bữa tối với Cố Hi, chúng tôi thêm Wechat của nhau, anh ta còn muốn đưa tôi về tầng dưới của ký túc xá. Nhân cơ hội đó, Bạch Mậu gửi đến một icon cười bỉ ổi. Ngay sau đó hỏi: [Hẹn hò thế nào rồi?] Tôi trả lời: [Tạm được.] [Thích không?] [Không hẳn.] [Chỉ cần nhanh lên là xong việc! Sớm ngày thoát khỏi cuộc sống cẩu đ/ộc thân!] Vừa gõ chữ, tôi vừa bước lên lầu. Sau đó cảm giác phía trước có thứ gì đó. Giương mắt lên, một bóng người đen thui đứng ở đó. Mẹ nó, làm ông đây gi/ật mình. Lý trí bị ném ra sau đầu, tôi tức gi/ận m/ắng to: “Chu Mạc, cậu có bị bệ/nh gì không? Buổi đêm không đi ngủ còn ra đây làm gì?” Chu Mạc mặc bộ đồ ngủ, người chắn mất một nửa cầu thang, ánh mắt tăm tối.