Chương 17
Minh Nhật khi về đến nhà đã chuẩn bị hồ sơ để nộp, cậu nộp tận mấy trường lận nhưng David vẫn là ưu tiên đầu.
Sau hôm đó cậu và Hạ Văn vẫn vậy. Chưa gì đã đến lúc chuẩn bị lên thớt ( thi trung học phổ thông quốc gia )
Trước lúc thi cậu đã nhận được giấy báo trúng tuyển trường David làm cậu vui vẻ cực kì, Nguyễn Nam và Trần An khi thấy con trai đỗ vào ngôi trường danh giá bậc nhất cũng rất bất ngờ và vui vẻ. Bây giờ cậu chỉ cần thi lấy bằng cấp 3 nữa là xong, mà với trình độ của cậu thì thừa sức.
Mặc dù đã trúng tuyển trường David nhưng cậu lại không khoe khoang với bạn bè bởi bao giờ nhập học cậu sẽ định khoe sau.
Hôm nay tâm trạng của cậu cực kì vui vẻ, chỉ cần nghĩ đến việc từ giờ sẽ thoát khỏi số phận chết thảm kia làm Minh Nhật vui không tả siết.
Giờ chỉ cần một chút nữa thôi là xong rồi, sau đó mình sẽ ra nước ngoài học rồi có một mối tình đẹp như mơ tuổi sinh viên . Nghĩ vậy khiến Minh Nhật lại khao khát mong sao thời gian trôi nhanh để đến lúc đó.
Cả ngày hôm nay Hạ Văn để ý là Minh Nhật vui hơn mọi ngày rất nhiều. Lúc thì cười một mình như tự kỉ, lúc thì ngân nga bài hát nào đó, lúc thì ...
Hạ Văn tuy không hiểu sao Minh Nhật hôm nay lại vui đến thế, nhưng khi nhìn vào biểu cảm của cậu thì hắn lại có cảm giác như Minh Nhật đang câu mất hồn của hắn vậy.
Lúc này Hạ Văn đến bên cạnh Minh Nhật rồi đưa cho cậu một hộp sữa.
" Hôm nay có chuyện gì vui sao " Hạ Văn ân cần hỏi.
" Không hẳn " Minh Nhật vui vẻ nhận hộp sữa từ tay Hạ Văn.
Uống được một nửa thì Minh Nhật cảm thấy có chút ngấy nên không uống nữa bèn đưa cho Hạ Văn .
Hạ Văn không nói gì nhận hộp sữa đã bị cậu uống hơn nửa mà ngậm ống hút cậu vừa ngậm một hơi hết sạch.
Sức ăn của Minh Nhật không tốt lắm nên hầu như mỗi thứ chỉ ăn một chút, mỗi lần như vậy Hạ Văn đều giúp cậu sử lí nốt những thứ còn lại. Ban đầu Minh Nhật còn cảm thấy có chút mất vệ sinh nhưng thấy Hạ Văn ăn một cách ngon lành nên cậu cũng thấy bình thường.
Với lại khi Hạ Văn làm như vậy với cậu, thì cậu cũng thấy rất bình thường với lại hầu như con trai trong lớp ai cũng vậy nên thôi cậu cũng không để ý nữa.
Uống xong thì hai người lại tự ôn bài với nhau, không ai nói lời nào. Không khí trong phòng yên tĩnh nhưng lại không có một chút ngượng ngạo nào cả.
Vì chỉ còn tuần nữa thi nên nhà trường cho học sinh nghỉ học để tự ôn tập. Có thể nói đây là thời gian cực kì quan trọng, nhưng cậu thì đỗ rồi mà nên cũng chả cảm thấy áp lực.
Còn Hạ Văn thì cũng được tuyển thẳng luôn rồi nhưng mà hắn không nói cho ai cả, đặc biệt là Minh Nhật vì hắn muốn có thêm nhiều thời gian với Minh Nhật hơn.
Hai người cứ vậy, trong một không gian yên tĩnh , ai làm việc nấy .
Chưa gì đã tối muộn nên Minh Nhật mời Hạ Văn ở lại luôn.
Hạ Văn cầu còn chả được nói gì đến việc từ chối nên đồng ý luôn.
Vì Hạ Văn và Minh Nhật là bạn thân từ nhỏ nên mẹ Minh Nhật cho hai đứa ngủ chung phòng luôn vì dù sao cũng là con trai với nhau mà.
Lúc này Minh Nhật chỉ mặc một chiếc quần đùi với áo cộc, chiếc áo rộng nên trễ xuống làm lộ cả bờ vai, nếu nhìn kĩ bên trong còn thấy chút ngực lộ ra. Mà cậu lại không phát giác được ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của ai đó mà vẫn chăm chú chơi game .
Hạ Văn nhìn thấy cảnh này không khỏi có chút nóng trong người, không nói không rằng hậm hực đi vào tắm.
Thấy Hạ Văn tự nhiên đi vào nhà tắm thêm lần nữa Minh Nhật liền bỏ game mà quay qua nhìn.
Minh Nhật cũng có chút khó hiểu nhưng vì tiếng gọi của đồng đội nên cậu cũng lười quan tâm mà gạt sang một bên, chuyên tâm chơi game.
Tầm khoảng gần tiếng thì Hạ Văn mới bước ra khỏi nhà tắm, Hạ Văn chỉ mặc một chiếc quần đùi làm lộ cơ bắp cùng thân hình chuẩn không cần chỉnh.
Minh Nhật nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cũng không khỏi cảm thán, đúng là đại phản diện có khác. Nếu bây giờ mình lỡ chọc giận Hạ Văn có khi nào hắn bẻ phát cái cạch mình mất đầu luôn không.
Hạ Văn thấy cậu cứ nhìn chằm chằm mình không khỏi có chút tự mãn. Hắn cố gắng tập gym cũng chỉ vì ai đó kêu thích trai sáu múi thôi đó.
" Sao vậy, thân hình mình đẹp đến mức cậu không thể rời mắt ?" Hạ Văn nhìn Minh Nhật dịu dàng nói.
Lúc này Minh Nhật mới hoàn hồn mà quay đi không dám nhìn nữa .
" Cậu sao lại tắm tận hai lần vậy " để bớt cảm giác ngại ngùng cậu vội chuyển sang chủ đề khác.
Nhìn cái người không biết là lỗi do mình gây ra, Hạ Văn có chút nghẹn nói " nóng "
" Hả, điều hoà luôn bật mà. Lạ ghê " Minh Nhật cảm thấy hơi khó hiểu, điều hoà luôn chạy từ nãy tới giờ mà, cậu còn cảm thấy chút lạnh nữa .
"..." Hạ Văn không muốn nói thêm với người không có thùy trán này nữa mà lên giường nằm rất tự nhiên.