Chương 19
19.
Gào thét, la rống, khóc lớn.
Âm thanh trộn lẫn với nhau.
Ở trong mật thất vang vọng không ngừng
Nghe đến tai ta cũng phát đ/au.
Trong chốc lát, ta từ trên người cha nương nàng c/ắt xuống một miếng thịt, nắm ch/ặt cằm nàng, hung hăng nhét vào miệng nàng.
Thấy nàng sắp nôn, ta liền ấn giữ cằm nàng, không cho nàng há miệng, ngả người ra sau.
Những thứ đang sôi sục trong bụng trào đến cổ họng lập tức cuồn cuộn quay trở lại.
Ánh mắt nàng chán gh/ét,
Ta cười nhìn một bộ dạng đó của nàng ta.
Đúng lúc ta đang định c/ắt lưỡi nàng để nàng không thể phát ra âm thanh được nữa.
Lại thấy nàng đột nhiên gi/ật mình.
Khi mở mắt ra lần nữa, khí thế đã hoàn toàn khác.
Khi Hứa Ngọc mở mắt ra còn có chút sững sờ, chưa phản ứng lại được.
Nàng nhìn xung quanh trước.
Chán gh/ét mà khụt khịt mũi, ngửi thấy một cỗ mùi lạ.
Cuối cùng tầm mắt rơi trên người ta, đột nhiên kinh ngạc.
Còn tưởng đây là một giấc mơ.
Nàng dùng một ngữ khí kiêu ngạo và trịch thượng nói: “Không phải ngươi đã ch*t rồi sao?”
“Đây là đâu?”
“Bổn cung tại sao lại ở đây?”
Ồ, hóa ra Hứa Ngọc trùng sinh rồi.
Nụ cười trên môi ta càng to hơn.
Sau đó dịch sang một bên, để nàng có thể nhìn rõ hai th* th/ể phía sau ta.
“Nếu còn chưa nhớ ra thì ta liền giúp ngươi nghĩ lại vậy.”
Đầu nàng đ/au như búa bổ, sự đấu tranh trong mắt dần dần chuyển thành kinh ngạc, cuối cùng là h/oảng s/ợ.
Ta nhẹ giọng nói: “Ngươi biết không? Mẹ ngươi trước khi ch*t còn vì ngươi cầu tình đó, xin ta tha ngươi đó.”
Nàng ta nước mắt vỡ òa, suy sụp hét lớn: “Aaaaa! Nương! Ôn Chiêu, tiện nhân nhà ngươi!”
Ta không nhanh không chậm nói: “May mắn là ngươi đến rồi, ban đầu ta còn cảm thấy gi*t ngươi ở kiếp này sẽ rất nhàm chán, bởi vì ở kiếp này ngươi cái gì cũng không biết, ngươi đến thật đúng lúc.”
Ta cầm d/ao, từng chút ép lại gần nàng.
“Dừng tay! Bổn cung là thái tử phi, ngươi cư nhiên dám bất kính với ta!”
“Bổn cung bảo ngươi dừng lại!”
“Nếu bây giờ ngươi dừng tay, bổn cung tự nhiên sẽ tha cho ngươi một mạng!
“Chiêu Chiêu, Chiêu Chiêu, chúng ta vốn là bạn bè, sao cứ phải bức ta vào chỗ ch*t?”
Ta không nói một lời, m/áu b/ắn tung tóe lên mặt ta.
Một đống thịt nát rơi xuống đất, ta cau mày dời tầm mắt.
Nghe tiếng thút thít của nàng ta, trong lòng ta cảm thấy một trận sảng khoái.
Cuối cùng, ta sờ qua tóc nàng, giọng nói của ta vẫn nhẹ nhàng như lúc tình cảm chúng ta còn tốt.
“Không sao đâu, cha nương ngươi và ngươi sẽ không ch*t một cách vô ích, cha ngươi sẽ ch*t như một kẻ phản bội, nương ngươi cải trang thành vì tình mà ch*t ngoài ý muốn, còn ngươi không nghĩ thông được nên muốn ch*t cùng họ.”
Nhìn này.
Ta đúng là biết nghĩ cho nàng quá mà.