Chương 20
20.
Ta vác một cái đầu mới vừa ch/ặt xuống, đi đến sân vườn.
Tiện tay ném đi.
Cái đầu lốc cốc lăn vài vòng trên đất.
Trên mặt ta nhuộm đầy m/áu, đỏ tươi kinh diễm.
Nhìn đám hộ vệ do Hứa Ngọc mang đến nói: “Đầu của tiểu thư các ngươi ở đây, nếu như không phục, muốn giải quyết ân oán thì cứ đến là được.”
Cái đầu lăn lông lốc trên đất còn đang tứa m/áu.
Nhuộm đỏ một mảnh.
Đối với những người ở gần hơn, m/áu b/ắn ra đã vương vãi trên góc áo và giày của họ.
Người người đều c/âm như hến, vẻ mặt tái nhợt sợ hãi.
Vội vàng cúi đầu xuống.
“Không, không dám.”
Âm sắc ta nghiêm khắc nói: “Hứa Ngọc, nữ nhi của đại đô đốc hôm nay tinh thần suy sụp nghiêm trọng, bị thổ phỉ ch/ặt đầu mà đột tử.”
“Vâng!”