Chương 2

2. Yến tiệc được tổ chức ở phía đông của hoàng thành, nơi có một trang viên được thái tử xây dựng với số tiền khổng lồ. Trong đó có một cây cầu nhỏ và dòng nước chảy. Nghe nói năm xưa thái tử ở Giang Nam chính là sống trong viện như vậy, hắn đã sao chép đồng thời phóng to lên nhiều lần. Ngày nay, trong hoàng thành có những cung yến trọng đại, thường được tổ chức ở đây. Trước khi bữa tiệc bắt đầu, ta cùng Hứa Ngọc đi dạo trong viện. “Chiêu Chiêu, trước đây cậu cũng sống ở Giang Nam, liệu có từng biết thái tử đã làm những việc gì không?” Ta hơi sững người, hạ mắt lắc đầu. Hiện nay Hứa Ngọc gh/en tị, xem bất kì người nào tiếp cận thái tử đều là kẻ th/ù. Ta không muốn nàng suy nghĩ quá nhiều. Bởi vì sau khi ta từ Giang Nam trở về, chỉ gặp qua thái tử một lần. Sau đó bọn họ có hôn ước, ta và thái tử cũng không còn liên lạc nữa. Hứa Ngọc đuôi mắt khẽ nhướng, đầy dáng vẻ của một tiểu nữ nhi: “Mình thật sự rất muốn biết lúc đó ở Giang Nam thái tử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cho dù mìnhcó hỏi thế nào, chàng cũng không nói.” Ta có một khoảnh khắc muốn nói với nàng, thực ra ta biết thái tử, ở Giang Nam ta đã c/ứu hắn một lần. Trong chớp mắt, trong mắt Hứa Ngọc hiện lên một tia hung á/c. Ta theo ánh mắt của nàng nhìn sang. Chỉ nhìn thấy thái tử đang trò chuyện cùng tiểu nữ nhi của nhà thượng thư. “Tiện nhân! Cứ thích câu dẫn phu quân người khác như thế sao?” Hứa Ngọc tức gi/ận đùng đùng mà lao tới. Nhưng bầu không khí giữa bọn họ không có chút mờ ám nào cả. Hơn nữa ta nhớ, cô nương đó đã có người mình thích.