Gặp Được Vợ Yêu (FULL)

Phi Yến
Cập nhật:

Chương 16 Ngoại Truyện 4

Ngày hôm sau, khi Hải Miên tỉnh lại thì người nằm trong khuỷu tay của Minh Hạo tay anh chống đầu, ánh mắt đầy ý cười nhìn cô. Thân trên anh không mặc đồ, lồng ngực vô cùng rắn chắc, Hải Miên nhớ tới tối hôm qua, lúc động tình thì mồ hôi trên lồng ngực anh nhỏ từng giọt xuống người cô, nóng hổi như nham thạch nóng chảy.Ngoại trừ lúc lên đỉnh anh hay làm cô đau, từ đầu tới cuối anh hết sức kiềm chế, vô cùng dịu dàng, sau khi xong việc lại ôm cô vào phòng tắm rửa ráy, sau đó bế cô ra đặt xuống giường, ôm cô cùng chìm vào giấc ngủ.Minh Hạo thấp giọng hỏi cô. - Có chỗ nào khó chịu không? Hải Miên đỏ mặt lắc đầu. Đêm qua anh làm rất dịu dàng, ngủ một giấc tỉnh lại quả thật không thấy khó chịu gì nhiều. Minh Hạo thấy cô lắc đầu, hơi nhíu mày cười cười. - Vây bây giờ anh muốn,có thể không ? Hải Miên giật mình, vội dùng sức lắc đầu, nói. - Đừng mà! Em... Em còn mệt lắm,anh đừng hư hỏng. Tay Minh Hạo để dưới chăn mò lên người cô, cười khẽ. - Đêm qua chẳng phải em rất thích thú hay sao .Bà xã anh rất thích dáng vẻ khi động tình của em đấy. Hải Miên trợn mắt: Anh im miệng, Minh Hạo anh càng ngày càng hư đáy. Bàn tay nóng hổi úp lên ngực cô, xoa nhẹ, trong nháy mắt thân thể Hải Miên căng cứng, theo bản năng cầm lấy tay anh. này. Ý cười trong mắt Minh Hạo càng sâu, nói. - Thế này còn bảo anh nói điêu ,em xem sờ một chút em đã thích thế Hải Miên sững sờ. - Em nào có. - Bà xã chúng ta là vợ chồng,em không cần xấu hổ,có biết không ?Với lại tối qua ai ước cho anh mong chống được làm ba .Có phải vợ chồng chúng ta nên tạo người hay không ? Tạo người ? Nói xong liền đè người hôn cô,nuốt hết những lời muốn phản biện của cô vào miệng. Một buổi sáng tươi đẹp bắt đầu. Dưới sự ngày đêm cố gắng cày cấy của Minh Hạo, cuối cùng Hải Miên cũng mang thai.Lúc đưa que thử thai cho Minh Hạo xem, anh sửng sốt hồi lâu. - Bà xã ? Hải Miên chớp chớp mắt, cười tủm tỉm nói. - Ông xã yêu quý, anh đã được làm ba rồi nhé.Lần này là hoàn toàn chính xác. Theo lịch trình cá nhân của Minh Hạo thì ngày mai anh sẽ phải đi công tác, nhưng lại có tin vui Hải Miên mang đến nên đã để chuyển công tác lần này kéo dài vô thời hạn. Sau khi hủy lịch trình anh đã gọi điện tới cho bác sĩ khoa sản để đặt lịch khám, sáng ngày mai sẽ đưa Hải Miên tới bệnh viện làm kiểm tra tổng quát. Kết quả xét nghiệm vẫn không khác gì, Hải Miên thật sự mang thai. Cô còn làm thêm một loạt những xét nghiệm khác, được bác sĩ nói em bé trong bụng mẹ khỏe mạnh, mọi chỉ số đều bình thường nhưng Minh Hạo vẫn cảm thấy lo lắng, cẩn thận hỏi bác sĩ những điều cần chú ý trong thai kỳ.Trong thang máy, Minh Haot vẫn căng thẳng như gặp phải chuyện gì đáng sợ, anh ôm chặt Hải Miên bảo bọc cô trong lòng, nhìn đâu cũng thấy toàn những phần tử nguy hiểm, lo sợ người khác sẽ đụng phải bà xã nhà mình. Ra khỏi bệnh viện, đến lái xe cũng khoa trương, anh lái chậm đến mức không thể tin được..Ngày qua ngày Hải Miên đều được tẩm bổ hết thịt gà lại đến thịt vịt, không thì đến cá rồi thịt bò, thêm cả trứng gà mỗi bữa. Chỉ một tháng ngắn ngủi, người cô để béo lên một vòng.Mang thai bốn tháng, thai phụ Hải Miên được nuôi đến mập cả người đã uyển chuyển biểu đạt rằng mình không muốn ăn quá nhiều, hơn nữa người cô cũng đã đủ chất lắm rồi.Kết quả là dì cả Minh Hạo nghe thấy, mắt trợn tròn nói. - Phụ nữ mang thai không được lười ăn,con không nghĩ cho con,thì cũng phải nghĩ cho đứa bé.Không cần sợ xấu, nếu Minh Hạo dám chê con dì sẽ đánh chết nó. Bà lại nói tiếp..: Ngoan nào,con phải sinh ra một đứa bé khỏe mạnh ,như thế dì mới ngẩng mặt nhìn mẹ chồng con dưới suối vàng mà không thể thẹn.Dì phải thay thế mẹ chồng con chăm sóc con thật tốt. nữa. Hải Miên khẽ cắn môi, sờ cảm mình. Thế này thì cô còn nói gì được Minh Hạo đến khuya mới về nhà, vừa vào cửa đã bị Dì cả phủ đầu mắng cho một trận. - Con làm chồng sao không tâm lý chút nào Hải Miên con bé đã quá nhiều thiệt thòi,con phải yêu thương con bé nhiều hơn.Nó đang mang thai tâm trạng sẽ rất lo lắng.Con phải ở bên an ủi,chia sẽ ,lúc nào cũng công việc là sao. Minh Hạo còn chưa bước vào nhà, mới đứng ở cửa đã bị dì cả mắng đến mộng mị, chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra. Nhưng từ khi mẹ mất, đối nghịch với ba mình .Anh chỉ còn lại người Dì này, nên Minh Hạo vô cùng kính trọng,chẳng bao giờ khiến bà buồn .Đành cam chịu. Anh nhìn về phía Hải Miên, chỉ thấy vợ mình co người trên sofa, chắp tay nhìn anh, vẻ mặt ngây thơ vô tội. Minh Hạo khó hiểu. Mặc dù Minh Hạo không hiểu vì sao mình bị mắng nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời . - Vâng cháu biết cháu sai rồi, cháu sẽ quan tâm vợ cháu nhiều hơn. Dì cả mới mỉm cười hài lòng.. Hải Miên đi lên cầu thang liền kéo tay Minh Hạo đưa anh lên cùng Vừa đóng cửa phòng, Minh Hạo đã quay người đè Hải Miên lên tường, nhướng mày hỏi cô. - Nói anh nghe xem nào, em đã nói với dì những gì mà để dì cả mắng chồng em tơi tả thế này. Hải Miên giải thích nghiêm túc. - Anh đừng giận em có được không, tại vì dì cứ bắt em hết ăn thứ này lại đến thứ khác.Anh xem bây giờ em khác gì heo mẹ.Sinh xong giảm cân cũng khó .Nên em mới nói với Dì là giảm khẩu phần ăn lại ..Không ngờ... Hải Miên nói xong, nhẹ nhàng ôm Minh Hạo, mặt tủi thân.. - Ông xã, em không muốn ăn nhiều như vậy, huhu, bây giờ em rất xấu, anh xem như một cái lu di động. Minh Hạo nhìn cô một hồi, không nhịn được cười, sau đó bế ngang cô vào lòng, đi tới cạnh giường. - Béo chỗ nào nào, vợ anh là xinh đẹp nhất . Hải Miên bị đặt ngồi xuống giường, bĩu môi nói với anh. hơn. CÔ. - Anh cứ như thế, rồi sao này lại chê em xấu xí mà đi tìm ai đó xinh đẹp -Sao em nói mấy lời ngốc nghếch thế nhỉ? Minh Hạo củi người hôn xuống môi cô, giơ tay nhẹ nhàng nhéo mũi -Dù em có thể nào đi chăng nữa anh cũng yêu em. Mặc dù biết mấy lời này chỉ mang tính chất an ủi tạm thời thôi nhưng Hải Miên vẫn cảm thấy vô cùng ấm áp. Ngước mắt nhìn anh, khóe môi cong cong nụ cười. Minh Hạo lại cúi đầu hôn cô, từ nụ hôn dịu dàng quyến luyến bỗng chốc trở nên nóng bỏng. Hai tay anh ôm Hải Miên vào lòng, cơ thể anh dần lui xuống dưới, Hải Miên chỉ còn cách ngả người ra phía sau, ngã xuống giường.Cơ thể anh lại được đà lấn tới, nụ hôn nồng cháy ngày một sâu hơn, miệng lưỡi dây dưa không dừng.Bàn tay nóng bỏng nơi anh luồn vào áo cô, nắm lấy nơi mềm mại nhất của cô. Tay anh đã vòng ra sau, nhanh chóng cởi áo lót cô xuống, vuốt vẻ dọc sống lưng khiến người cô mềm nhũn. Bàn tay nóng bỏng vẫn mãi vần vò trước ngực cô, khiến cả người cô như chìm trong biển lửa, phát ra tiếng nỉ non mê người.Minh Hạo thuần thục nắm vào điểm nhạy cảm trước ngực cô, ngón tay thon dài khẽ khàng xoa bóp. Hải Miên bị anh đùa giỡn như muốn tan đi, theo bản năng nắm chặt lấy tay anh.Tay anh đã rời đi nơi khác, vậy mà không kịp cho Hải Miên thở phào anh đã cúi đầu hôn xuống đôi gò bồng đào quyến rũ. Hải Miên rên lên, ôm lấy đầu anh. - Ông xã,ông xã đừng..đừng mà anh.. Minh Hạo vùi đầu trong ngực cô, hôn đến mức da thịt cô như sắp hòa vào dòng nước. Một lúc sau, anh đột nhiên ngẩng đầu lên, ý cười ngập tràn ánh mắt. - Bà xã à ,anh thật chịu hết nổi rồi, mỗi ngày ôm em ngủ là cực hình với anh đấy, em biết không. Hải Miên xấu hổ đỏ mặt. - Vậy chúng ta ngủ riêng đi,được..được không ? - Không được,anh không cho phép. Minh Hạo bỗng nhiên tiến lên phía trước, môi nhẹ nhàng chạm vào mỗi Hải Miên giọng khàn đi. - Anh không thể ngủ mà thiếu em được, bà xã em không biết em rất quan trọng với anh hay sao ?Bà xã em giúp anh đi, anh thật chịu hết nổi rồi.. Anh dẫn dắt tay cô chạm xuống nơi đó, dù cách một lớp vải những nhiệt nóng vẫn tản ra không ngừng, Hải Miên sợ hãi vội rụt tay về, mặt đỏ như gấc chín. - Anh đừng hư như thế, đã làm ba mà còn không đứng đắn. Minh Hạo không chút thay đổi, tiếp tục kéo tay cô, ánh mắt ngày một sâu hơn nhìn cô không rời, thanh âm khản đặc.. - Bà xã giúp anh đi mà, em không thương anh hay sao ? Chỉ trong tích tắc anh đã cởi quần xuống, nắm tay Hải Miên phủ lên nơi căn cứng của mình. Tim Hải Miên đập thình thịch, theo bản năng muốn tránh đi nhưng Minh Hạo vẫn nắm tay cô rất chặt không cho phép trốn, ánh mắt anh đỏ ngầu, tựa như đang cầu xin cô.. - Bà xã em nhẫn tâm hay sao ,bà xã giúp anh.. Anh cũng không quan tâm Hải Miên có nguyện ý hay không, nằm tay cô ôm lấy nơi ấy rồi từ từ lên xuống. Mấy tháng nay Minh Hạo luôn phải kiềm chế, gần như đêm nào anh cũng vào phòng tắm dội nước lạnh để giải tỏa, Hải Miên đều biết, cũng đau lòng cho anh. Cuối cùng vẫn quyết định đè xuống xấu hổ đang vây kín trong lòng, đưa tay giúp đỡ anh một lần.Sau khi kết thúc, Minh Hạo nghiêng người ôm cô, vẫn là thanh âm trầm khàn ấy nhưng đã có chút thay đổi.. - Bà xã, em thật là tốt bụng,em biết không nó nhớ em lắm đấy.. Hải Miên đỏ mặt..: Minh Hạo anh có thôi không Sao cứ nói ra những lời làm cô ngại ngùng thế này. Minh Hạo cười . - Anh đã hỏi bác sĩ rồi, đợi đến khi em mang thai được năm, sáu tháng cho ổn định là đã có thể vận động được rồi, chuyện này cũng tốt cho đứa trẻ. Hải Miên ngẩn ra, quay đầu nhìn anh. - Anh còn chạy đi hỏi chuyện này? Minh Hạo nghiêm túc trả lời. - Bình thường mà. Hải Miên thấy vẻ mặt anh nghiêm túc, đúng là dở khóc dở cười, nhấc chân đá anh một cái. - Anh ..anh biến thái ,em ..em không nói chuyện với anh nữa . Cô quay sang hướng khác, trùm hết chăn lên người mình nhưng Minh Haot vẫn mặt dày sát tới bên cô, ôm chặt cô vào lòng, thì thầm bên tai cô.. - Bà xã anh yêu em .. Trong chăn, Hải Miên vẫn nghe được giọng nói của anh, không kiềm được nhoẻn miệng cười, ấm áp tràn ngập tâm can, một lúc sau cũng nhẹ giọng đáp lại anh.. - Em cũng yêu anh rất nhiều,ông xã à. Tình yêu là điều kỳ diệu nhất trên đời, muôn hình vạn trạng khiến người ta khó lòng mà nhận ra. Đôi khi ta cứ đi tìm những thứ ngọt ngào lãng mạn mà quên mất rằng sự đồng cảm trong cuộc sống là chìa khóa mở ra một câu chuyện tình, không chỉ sâu sắc mà còn vô cùng bền lâu.Trong tình yêu, điều duy nhất cần là sự chân thành. Sẽ rồi có những lúc, chúng ta cãi vã đôi lần, thất vọng đôi lần. Ấy rồi, sau tất cả, ta hiểu được, ta cần nhau tới nhường nào. Em chọc tôi giận, tôi khiến em giận, nhưng sau tất cả, mình vẫn có thể ngồi lại, nói với nhau về những sai lầm. Bởi, cả hai ta, đều không muốn mất đi tình yêu này. Người ta từng nghĩ tới câu nói “tôi yêu nụ cười người tôi yêu đến phát điên” chỉ là câu nói của một nhà văn si tình nào đó chẳng hiểu gì về cuộc đời này. Nhưng thật kì cục là nó lại đang tồn tại. Đôi lần, chỉ là thấy nhau cười, một nụ cười rất đỗi bình thường nhưng lòng lại vui đến lạ. Hóa ra, cảm giác, thấy người mình yêu hạnh phúc, bản thân cũng thấy hạnh phúc là thế Dù chẳng dám chắc ta có thể cùng nhau đi tới tận cùng, nhưng hãy cũng nhau đi thật lâu, thật lâu. Hãy trân trọng từng khoảnh khắc vui vẻ hạnh nghiệp.