Chương 1
Mẹ ta m ấ t sớm còn cha ta lại là một con m a c/ờ b/ạc.
Ông vì trả n/ợ c/ờ b/ạc, đã b/án ta làm nương tử xung hỷ cho Vệ phủ, đổi lấy mười lượng bạc.
Ta phải gả cho Tam Công Tử Vệ Vô Hoàng, người không có tiền đồ nổi tiếng trong Kinh thành.
Nửa tháng trước, hắn vì vớt khăn tay cho tiểu thư Triệu gia mà rơi xuống sông, khi trở về nhà liền đổ bệ/nh không thể dậy nổi.
Vì hắn không thể ngồi dậy, nên tân lang cùng ta bái đường ngày hôm đó là một con gà trống.
Khi trở vào động phòng, ta liền nghe thấy tiểu nha hoàn Thúy Cúc âm thầm chê cười ta:
“Hạng người thô kệch này, chờ ngày công tử ch*t, xem cô ta đắc ý được bao lâu.”
“Ta không biết ta đắc ý được bao lâu, nhưng mà ta biết, hôm nay là ngày tàn của ngươi!”
Ta lập tức kéo khăn đỏ trên đầu xuống, liền vội kéo ả ta đến trước mặt lão phu nhân bẩm báo tội trạng.
“Tổ mẫu, ả ta nguyền rủa tướng công con ch*t sớm!”
Lão phu nhân nghe vậy mặt liền biến sắc.
Chưởng sự cô cô liền t/át mấy cái khiến mặt ả ta sưng vù lên.
Trị tội Thúy Cúc xong, lão phu nhân giữ ta lại mời ta dùng một ít điểm tâm, còn dạy ta phải chung sống với Vệ Vô Hoàng thật tốt.