Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú)

Hải Kiều
Cập nhật:

Chương 435 Tránh xảy ra sự cố.

Mao Hinh tin. Cô ta thực sự đã tin rồi. Nhưng cô ta lại có chút ngượng ngùng. Bởi vì Tần Kiệt là học sinh của Tôn Ngọc Phương. Cô ta vậy mà lại bị một sinh viên dồn ép đến mức cãi nhau với Hoàng Di. Thật đúng là thế sự vô thường. "Được, tôi không uống nữa!" Mao Hinh buông tay ra. Cuối cùng Tiểu Lý cũng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần không uống là được, không uống là được. "Thế mới đúng chứ!", Tần Kiệt đặt chai rượu xuống. 20 phút sau, hai bên ký một bản hợp đồng mới. Theo hợp đồng, Mao Hinh đại diện cho siêu thị Kiệt Tuyết ra sân trong vòng 3 ngày. Mỗi ngày hát một bài, liên tục hát ba ngày. Trong ba ngày, cô ta còn đến với tư cách là khách mời, đưa ra một số lời nhận xét cho các thí sinh tham gia các sự kiện theo chủ đề Olympic. Hợp đồng ban đầu bị nghiền nát bằng máy nghiền ngay trước mặt Mao Hinh. "Cô Mao, hợp tác vui vẻ!" "Giám đốc Tần, hợp tác vui vẻ!" "Hy vọng cô Mao nhớ lời hứa giữa chúng ta!" "Cậu yên tâm!" "Ok, không có chuyện gì nữa, cô Mao có thể về khách sạn nghỉ ngơi được rồi!" "Cảm ơn!" Mao Hinh và Tiểu Lý rời đi. Uông Gia Tân lại không hiểu. Tại sao lại từ bỏ một cơ hội tốt như vậy? "Giám đốc Tần, tại sao?", Uông Gia Tân hỏi. "Không tại sao cả! Chỉ vì cô ấy từng là sinh viên trường đại học công nghiệp Hồ, là tiền bối khóa trên của tôi! Cô ấy còn dám uống rượu, chỉ xét đến sự dũng cảm này, tôi có thể tha cho cô ấy một con đường sống!", Tần Kiệt nói. "Tôi hiểu rồi!", Uông Gia Tân suy nghĩ một chút. "Nhớ kỹ, chuyện lần này do anh gây ra! Tôi hy vọng không có lần sau!", Tần Kiệt dặn dò Uông Gia Tân. "Giám đốc Tần yên tâm, sẽ không có lần sau đâu!", Uông Gia Tân vội vàng cam đoan. Sao anh ta dám tái phạm chứ. Mức lương mà siêu thị Kiệt Tuyết đưa ra cao hơn nhiều so với các siêu thị khác. Anh ta đâu có ngốc, sao dám tái phạm? "Nhớ là được!", Tần Kiệt vẫy vẫy tay, Uông Gia Tân biết ý ra khỏi phòng họp. "Giám đốc Châu, giám đốc Lưu, cửa hàng mới chuẩn bị như thế nào rồi?", sau khi xử lý xong chuyện của Mao Hinh, tiếp theo, đã đến lúc giải quyết chuyện chính. Châu Phàm nói: "Về cơ bản đã thương thượng ổn thỏa với các nhà cung cấp! Chỉ cần đợi 10 ngày nữa, có thể khai trương cửa hàng mới rồi!" “Trên phương diện tài chính rất dồi dào!”, Lưu Tuấn Mai nói. “Đã thanh toán tiền trung tâm thể dục thể thao chưa?”, Tần Kiệt hỏi. “Hôm qua tôi đã chuyển 1 triệu tệ rồi!”, Lưu Tuấn Mai trả lời. “Ok! Tài chính dư dả là được! Tiếp theo, chúng ta chỉ cần đợi tin tốt từ giám đốc Tô và Tôn Triêu Dương!”, Tần Kiệt vô cùng mong đợi. Tô Nhuệ và Tôn Triêu Dương đã rời đi gần một tuần. Bọn họ hối hả ngược xuôi, chạy hết chỗ nọ đến chỗ kia, đoán chừng phải mất nửa tháng. “Bên phía giám đốc Tô còn lâu! Nhiệm vụ cấp bách hiện nay là phải làm tốt chuyện trước mắt!”, Châu Phàm nhắc nhở Tần Kiệt, anh ta hy vọng Tần Kiệt không nên đi quá nhanh.