Giao Ba Tận Nhà, Mẹ Mau Nhận Hàng Nhé! Kinh Tử Sâm
Nữ giúp việc Lạc Vân vừa đỡ bà ta vừa vội vàng khuyên bảo: “Bà chủ, xin hãy tỉnh táo một chút, đừng cáu giận tổn hại đến sức khỏe của mình” “Tôi bảo bọn họ ly hôn, ai ngờ họ dám xuất hiện trước mặt công chúng! Hôm qua nó còn mua hoa cho cô ta nữa. Kinh Tố Ngọc rất hận Lê Mạn Nhu: “Chẳng lẽ con ả nhà quê đó không tự biết lấy mình? Rốt cuộc cô ta xứng với con trai tôi chỗ nào? Cô ta không tự biết thân biết phận hay sao?” “Bà chủ.” “Kinh Tử Sâm không thích cô ta, thằng bé chỉ muốn chống đối lại tôi nên mới diễn tuồng kịch đặc sắc đó trước mặt cánh báo chí.” “Bà chủ, chi bằng bà chủ hãy chiều lòng cậu Kinh, làm dịu mối quan hệ của hai người trước đã. Lạc Vân thật lòng lo lắng cho bà ta: “Bây giờ nếu hai người ai cũng cố chấp với lập trường của mình thì mối quan hệ chỉ càng căng thẳng hơn thôi” “Tịnh Thi nhìn thấy mấy tin tức này thì sẽ đau khổ biết nhường nào, con bé đánh đổi cả thanh xuân của mình để cống hiến cho tập đoàn, vậy mà Kinh Tử Sâm chả buồn nhìn con bé một cái. Trong tòa nhà văn phòng cao chót vót của tập đoàn Kinh Thị, phòng làm việc của Ngọc Tịnh Thi ở kế bên phòng làm việc của tổng giám đốc. Căn phòng ngập tràn ánh sáng, được bài trí theo phong cách Bắc Âu. Ánh mắt lạnh lùng của Ngọc Tịnh Thi thoáng lộ vẻ u ám khó tả, cảm thấy nước ép trái cây trong miệng mình không còn mùi vị gì cả. “Uyển Đình, hôm nay tổng giám đốc Kinh không đến công ty ư?” Cô ta không chịu tin bèn hỏi trợ lý ở cách đó không xa. “Ngọc tổng, lúc tôi đưa tài liệu sang đó thì chỉ thấy mỗi trợ lý đặc biệt Mạc ở trong phòng làm việc” Vì vậy Kinh Tử Sâm đã thật sự vứt bỏ hội nghị quan trọng chỉ vì muốn đưa hai đứa trẻ kia đến nhà trẻ. Một mình Lê Mạn Nhu không thể làm ư? Trong nhà không còn người giúp việc nào cả à? Anh còn tặng hoa cho Lê Mạn Nhu nữa... Anh cầm đồ chơi và ôm bó hoa tươi bước ra khỏi cửa hàng... Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, một người đàn ông không gần nữ sắc đã biến thành người yêu vợ hơn mạng của mình, có ai hiểu Ngọc Tịnh Thi đau khổ đến nhường nào hay không? “Ngọc tổng, cô không sao chứ?” “Tôi không sao.” Cô ta âm thầm nói với bản thân rằng nếu muốn chiếm được Kinh Tử Sâm, cách duy nhất đó là biến bản thân thành người xứng đôi với anh. Cô ta không tin anh sẽ yêu cô ả nhà quê đó, chắc chắn anh chỉ đang chống đối lại với mẹ của anh mà thôi. Bây giờ điều duy nhất Ngọc Tịnh Thi có thể làm đó là tham gia buổi thiết kế mừng tuổi của Hoàng gia nước Anh, từ trong cuộc họp cô ta đã biết Kinh Tử Sâm rất coi trọng thiết kế lần này. Nếu tác phẩm của cô ta được chọn, như vậy cô ta sẽ lập công lớn cho Kinh Thị. Đây là cơ hội mà Ngọc Tịnh Thi phải đánh đổi rất nhiều công sức mới có được, cô phải đánh bại đối thủ cạnh tranh là tập đoàn R-Alan, giành được lòng tin của nữ hoàng nước Anh. Chỉ cần cô ta thành công thì còn sợ không thể rút ngắn khoảng cách với Kinh Tử Sâm được ư? Ngọc Tịnh Thi vừa nghĩ như vậy thì tâm trạng đã khá hơn nhiều. Sau khi đưa hai đứa trẻ đến nhà trẻ, Kinh Tử Sâm bèn lái xe chở Lê Mạn Nhu về vịnh Phỉ Thúy, còn mình thì đến công ty. Anh chẳng quan tâm nội dung tin tức là gì cả. Vừa mời vào phòng làm việc tổng giám đốc, Mạc Tử Văn đã báo với anh một tin: “Tổng giám đốc, có người đang cố gắng đánh sập lớp phòng ngự của hệ thống chứng ta, nhân viên kỹ thuật đã cố gắng hết sức để chặn kẻ đó. Ai ngờ sáng hôm nay hệ thống phòng ngự bất ngờ được tăng cường gấp mười tám lần, chuyện này.... Có liên quan gì đến cậu chủ Minh Triết không nhỉ?” Kinh Tử Sâm kinh ngạc, ánh mắt trở nên sắc bén: “Muốn đánh sập hệ thống phòng ngự? Các người điều tra ra thân phận đối phương chưa?” “Đối phương ẩn nấp quá sâu nên tạm thời vẫn chưa khóa được mục tiêu. Mạc Tử Văn nói: “Nhưng bọn tôi vẫn đang điều tra. Kinh Tử Sâm không ngờ con trai của minh lập được công lao to lớn đến vậy. Cậu bé học bản lĩnh này từ ai? Lê Mạn Nhu? Vì vậy Lê Mạn Nhu cũng là hacker ư? Người muốn đánh sập hệ thống công ty là Lê Mạn Nhu hay sao? Hôm nay Minh Triết có thể giúp Kinh Thị, với năng lực của cậu bé, cậu bé muốn phá hủy Kinh Thị cũng sẽ dễ như trở bàn tay. Kinh Tử Sâm vừa định ngồi vào chiếc ghế làm việc được thiết kế riêng của mình thì Ngọc Tịnh Thi khoác bộ váy công sở màu trắng bước vào. Cô ta mỉm cười tươi tắn, cầm một hộp trang sức rồi đặt ra bàn: “Anh về rồi sao?” Giọng điệu vẫn nhẹ nhàng và đằm thắm, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi tin tức trên mạng.