Giao Ba Tận Nhà, Mẹ Mau Nhận Hàng Nhé! Kinh Tử Sâm
“Là ai không quan trọng” Kinh Tử Sâm hỏi Thẩm Tư Trung: “Có đúng là dạ dày của tôi vẫn cứu được không?” Anh cũng hy vọng mình có được thân thể khỏe mạnh. Thẩm Tư Trung trả lời thẳng thắn: “Bệnh của anh là bệnh tâm lý, có dấu hiệu chuyển biến tốt đương nhiên là còn cứu được rồi. Trong lòng Kinh Tử Sâm chợt cảm thấy nhẹ nhõm hơn, mấy ngày hôm nay anh đều cảm nhận được sự vui vẻ mà từ trước đến giờ mình chưa từng có. “Mời người ấy làm đầu bếp đi, hấp thụ dinh dưỡng từ thức ăn chắc chắn sẽ càng tốt hơn. Lâu dần có lẽ anh sẽ thích ứng với đồ ăn do người khác làm, tóm lại, nếu có chuyển biến tốt thì không nên ngừng lại. Kinh Tử Sâm suy nghĩ một lát rồi nói: “Cậu có thời gian thì tới nhà tôi xem thử xem rốt cuộc thức ăn người ấy nấu khác biệt ở chỗ nào. Thẩm Tư Trung gật đầu: “Được. Cho tới bây giờ Thẩm Tư Trung vẫn cho rằng đối phương là đầu bếp nổi tiếng ở nước ngoài. Anh ấy không biết Kinh Tử Sâm đã kết hôn, gần đây anh ấy chỉ chuyên tâm nghiên cứu chứ không đọc báo. Minh Triết và Bảo Ngọc xuống xe, hưng phấn chạy vào sảnh lớn của tập đoàn Kinh Thị. Bọn chúng trốn học để đến công ty tìm ba. Bên ngoài cửa thang máy, Minh Triết nắm tay Bảo Ngọc và ấn nút, chỉ một lát sau cửa đã mở ra. Sau khi hai nhóc con bước vào thang máy, vài nhân viên trong công ty cũng vào theo, trong tay các cô ấy cầm tài liệu, trước ngực đeo thẻ nhân viên, trông có vẻ như đang làm việc rất nghiêm túc. “Nghe nói Nữ hoàng Anh sẽ đích thân lựa chọn kiểu dáng cho mẫu thiết kế chúc mừng năm mới lần này của Hoàng gia Anh đấy. Nếu bà ấy không thích tác phẩm của chúng ta thì sẽ lựa chọn hợp tác với công ty khác. “Lạ thật, nếu là mẫu thiết kế chúc mừng năm mới thì tại sao chỉ cho chúng ta thời gian một tháng thôi chứ? Hóa ra là còn để dành cơ hội cho người khác. “Vì Nữ hoàng Anh coi trọng nên tổng giám đốc Kinh cũng coi trọng chuyện này. “Trước mắt đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta trong ngành trang sức là công ty R-Alan phải không? Họ từng là công ty xuất chúng trong giới, hai năm nay mới bị chúng ta vượt qua. Công ty R-Alan sao? Minh Triết bắt được một thông tin quan trọng, đó chẳng phải là công ty xấu xa muốn hack web của ba hay sao? Hóa ra họ là đối thủ cạnh tranh. Không cố gắng cải thiện năng lực của mình mà chỉ chăm chăm giở trò sau lưng thì sao có thể được gọi là công ty xuất chúng chứ? Ra khỏi thang máy, Bảo Ngọc kéo bàn tay nhỏ của anh trai, khẽ tiếng hỏi: “Anh, mẫu thiết kế chúc mừng năm mới của Hoàng gia Anh là gì vậy? Đó là thiết kế cái gì?” “Mặc kệ thiết kế cái gì, mẹ đều làm được. Minh Triết nắm chặt tay em gái: “Lát nữa anh sẽ bảo mẹ thiết kế một mẫu. Chỉ cần Nữ hoàng Anh chọn trúng tác phẩm của mẹ thì danh tiếng của mẹ sẽ vang xa, không ai dám nói mẹ là phụ nữ quê mùa nữa. “Cũng hợp lý đấy, nhưng nếu mẹ không đồng ý thì phải làm sao?” “Vì vậy chúng ta phải nghĩ cách” Trong quán cà phê ở câu lạc bộ đối diện tập đoàn, Kinh Tử Sâm và Thẩm Tư Trung đang nói chuyện phiếm rất vui vẻ. Điện thoại di động của Kinh Tử Sâm reo vang, anh nhìn màn hình, bắt máy mà không hề tránh Thẩm Tư Trung. “Có chuyện gì?” Mạc Tử Văn nói cho anh biết: “Tổng giám đốc, cậu chủ Minh Triết và cô chủ Bảo Ngọc tới. “Tôi biết rồi” Giọng nói của anh rất êm tai. Kết thúc cuộc gọi, Kinh Tử Sâm nói với Thẩm Tư Trung: “Con tôi tới công ty, tôi phải về trước đây” “Ừm” Thẩm Tư Trung đứng dậy tiễn anh. Nhìn thoáng qua bóng người rời đi, Thẩm Tư Trung cảm thấy Kinh Tử Sâm càng ngày càng giàu tình cảm hơn. Một người đàn ông không tiếp xúc với phụ nữ từ nay đã có hai đứa con làm bạn, có lẽ quãng đời còn lại của anh sẽ không quá cô đơn nhỉ? Tập đoàn Kinh Thị, trong phòng tổng giám đốc rộng rãi và sáng sủa. Mạc Tử Văn lấy bánh ngọt đến cho bọn nhóc, còn rót hai cốc nước trái cây. “Cảm ơn chú Tử Văn” Bọn nhỏ rất đáng yêu, Mạc Tử Văn chỉ cần nhìn đã thấy vui vẻ rồi, nhất là cậu nhóc này, dáng dấp giống y hệt tổng giám đốc Kinh. "Chú Tử Văn, ba của bọn cháu đi đâu rồi ạ?” Bảo Ngọc nũng nịu đáng yêu. “Chú vừa gọi điện rồi, tổng giám đốc nói sẽ lập tức quay về. “Quay về á?” Bảo Ngọc hơi bất ngờ: “Ba không ở trong công ty ạ?” “Không đâu” Hai đứa nhóc cực kỳ xúc động, ba không có ở công ty vậy thì chắc chắn đang bận việc bên ngoài, thế mà ba lại gấp gáp quay về vì chúng sao? Chỉ một lát sau, Kinh Tử Sâm bước đến, Mạc Tử Văn cầm tài liệu ra ngoài. "Ba!" “Không ngoan ngoãn ở nhà trẻ mà chạy tới công ty làm gì?” Kinh Tử Sâm tựa vào bàn làm việc, khoanh tay trước ngực, đánh giá hai đứa nhóc đáng yêu này: “Nói đi, hôm nay các con lại bắt nạt ai rồi?” “Không không không!” Minh Triết vội vàng lắc đầu: “Hôm nay chúng con không đến tìm ba làm chỗ dựa, hôm nay chúng con tới để nhắc nhở ba một chuyện quan trọng.” Bảo Ngọc cũng nghiêm túc gật gù cái đầu nhỏ: “Đúng, nhắc nhở, sợ ba quên mất. Ba bận rộn.” Không đợi Kinh Tử Sâm trả lời, Bảo Ngọc đã nhắc nhở: “Ba đã đồng ý cuối tuần này đưa mẹ đi chơi công viên giải trí rồi”