Giao Ba Tận Nhà, Mẹ Mau Nhận Hàng Nhé! Kinh Tử Sâm
Trương Quân Hạo cũng không cãi lại, nét mặt quật cường không nhìn anh! Cậu ta không thể nào thích người như Kinh Tử Sâm!
Lê Mạn Nhu cảm thấy kì lạ, cậu ta là ai vậy?
Một giây sau, Kinh Tử Sâm nhét kẹo bông vào trong tay Lê Mạn Nhu!
Cô trở tay không kịp nhận, chờ cô phản ứng kịp anh đã quay người rời đi.
“Này!”
Lê Mạn Nhu đuổi tới cửa, tiện tay vứt kẹo bông vào thùng rác, sau đó đuổi theo: “Anh chờ tôi một chút!” Bỏ cô một mình trong đồn cảnh sát là có ý gì?
Cảnh tượng này khiến Ngọc Tịnh Thi ngơ ngác, cô lại vứt đi thứ Kinh Tử Sâm cho cô!
Điều này khiến trong lòng cô ta vô cùng ghen tị!
Tại sao người phụ nữ này có thể chà đạp tình yêu của Kinh Tử Sâm! Thứ Ngọc Tịnh Thi cô ta mong mà không có lại bị Lê Mạn Nhu xem thường.
Trương Quân Hạo để ý tới nét mặt của Ngọc Tịnh Thi. Cậu ta nhìn theo bóng lưng hai người rời đi, lại nhìn về phía cô ta: “Cô gái đó là ai vậy?” “...” Ngọc Tịnh Thi không trả lời.
Cậu ta lại hừ lạnh một tiếng: “Không gần nữ sắc chỉ là bề ngoài, đàn ông đều như nhau cả, giả vờ cái gì mà giả vờ!”
Trong chiếc Lamborghini rời đi, tài xế nhìn qua kính chiếu hậu thấy nét mặt Tổng giám đốc Kinh không tốt lắm, dè dặt hỏi: “Cậu Kinh, về công viên hay vịnh Phỉ Thúy ạ?”
Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Kinh Tử Sâm nhìn Lê Mạn Nhu.
Lê Mạn Nhu cảm nhận được tầm mắt của anh, dời mắt nhìn anh, lắc đầu nói: “Về nhà đi”
Kinh Tử Sâm thu hồi tầm mắt, không nói gì.
Tài xế nhìn anh, sau đó lái xe về vịnh Phỉ Thúy.
Lê Mạn Nhu nghĩ thầm, nếu như vừa rồi cô trả lời muốn đến công viên, không biết anh có đồng ý hay không?
Anh nhìn cô bằng ánh mắt kia là có ý gì?
Lê Mạn Nhu nghĩ tới người thanh niên tên Trương Quân Hạo, cậu ta và Kinh Tử Sâm có quan hệ như thế nào?
Quân Hạo không thích Kinh Tử Sâm. Mặc dù Kinh Tử Sâm rất lạnh lùng, nhưng cũng rất quan tâm cậu ta, từ phản ứng của anh sau khi nghe điện thoại, không khó để nhận ra.
Lê Mạn Nhu quay đầu, nhìn ánh mắt sắc như dao của Kinh Tử Sâm, khí thế lạnh giá khiến cho người ta sợ hãi.
“Ê, cậu ta là ai vậy?” Cô không kìm được hỏi.
Môi mỏng người đàn ông rướn lên, dường như không nghe thấy câu hỏi của cô.
Là vợ anh, Lê Mạn Nhu cảm thấy mình hoàn toàn không hiểu người đàn ông bên cạnh này, xem ra anh cũng là một người có bí mật.
Vịnh Phỉ Thúy gần ngay trước mắt, chiếc Lamborghini lái vào trong sân, dừng lại trước cửa biệt thự.
“Xuống xe. Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên.
Lê Mạn Nhu quay đầu lại, thấy nét mặt anh vẫn lãnh đạm như cũ, nhưng không có ý định xuống xe.
"
Trong lúc cô đang do dự, Kinh Tử Sâm lạnh lùng nhìn cô: “Muốn tôi lặp lại lần nữa?”
“Anh không về nhà sao?” Cô hỏi.
Nét mặt anh đã đưa ra đáp án, Lê Mạn Nhu nhún vai, quay người xuống xe.
Tại sao sau khi gặp Quân Hạo, cả người anh đều thay đổi, trong lòng anh dường như đang tích tụ một đốm lửa, ai đến gần đều có thể bị thiêu đốt.
Lê Mạn Nhu còn chưa vào khách, chiếc Lamborghini đã lái đi.
Trong phòng trẻ em trên lầu, cặp song sinh đang trò chuyện trước cửa sổ sát đất nhìn thấy tình cảnh dưới lầu, ý cười trên mặt hơi cứng đờ, cả hai đều rơi vào trầm tư.
Minh Triết chống cằm thở dài, tiếc nuối nhìn chiếc xe lái đi xa dần: “Sao về sớm thế? Ba còn không xuống xe, hai người cãi nhau à?”
“Em thấy mẹ không vui”
“Vì sao xe ngừng lâu như vậy, mẹ mới xuống xe? Đang cãi nhau?”
Trong lòng hai đứa nhóc tràn đầy nghi ngờ.
Bảo Ngọc bắt đầu lo lắng: “Vậy làm thế nào mẹ mới đồng ý giúp thiết kế tác phẩm chứ?”
“Không biết” Nét mặt Minh Triết cũng u sầu.
“Anh ơi, anh nghĩ cách đi.”
Minh Triết dời miệng tới bên tai Bảo Ngọc, thấp giọng nói gì đó, sau đó nắm tay dẫn cô bé đến phòng làm việc!