Chương 20

江绍双
Cập nhật:
Sau khi ở bên nhau, Tống Hạc Văn so với tưởng tượng của tôi càng dính người hơn. Trong dịp tết, hai người chúng tôi ở bên nhau 24/24. Ra ngoài đi làm, vừa tới công ty chưa đầy hai tiếng, Tống Hạc Văn sẽ gửi tin nhắn tới. Bữa tối phải có video. Tan ca rồi bất luận muộn bao nhiêu cũng nhất định phải tới đón. Vừa thấy mặt, Tống Hạc Văn sẽ ôm tôi trước, sau đó hôn tôi, sau đó hỏi tôi đi làm thế nào. “Rất tốt.” Tôi nói: “Trước kia vì cho mình cảm giác an toàn, liều mạng làm, người vừa ch*t lặng vừa mệt mỏi. Hiện tại sau khi có hai người, em vui vẻ chịu đựng.” Tống Hạc nghe đáy mắt dịu dàng, xoa đầu tôi nói: “Đừng làm khó mình, mệt mỏi thì nghỉ ngơi.” “Em biết rồi mà.” Chúng ta còn phải đối mặt với một vấn đề, chính là mỗi đêm nên đến nhà ai ngủ. Tôi có thói quen ngủ ở nhà mình, còn ôm Mimi đi. Tống Hạc Văn ôm tôi vào lòng, vừa hôn vừa dỗ dành: “Cục cưng, đêm nay về nhà anh được không? Nhà anh cũng là nhà em.” “Hừ. Em còn nhớ lúc trước là ai lạnh lạnh lùng lùng nói với em ‘Sâu rư/ợu, đó là nhà cậu’” Tôi học theo ngữ khí của Tống Hạc Văn nói. “Khi đó nào biết anh sẽ thua trong tay em chứ?” Tống Hạc Văn cười nói: “Về nhà anh đi mà.” Tôi nhếch môi, ôm Mimi rời đi. Kết quả bị Tống Hạc Văn ôm cả người lẫn mèo về nhà. Không phải. Có ai quản không vậy?