Lúc đó, nửa thân trên cô ấy đ/ập vào tấm chắn gió xe, đầu treo ngược xuống, mắt vẫn mở trừng trừng.
Tôi nhìn chằm chằm vào cô gái đó, x/á/c định trong khoảnh khắc ấy cô ấy chưa ch*t.
Cô ấy phát hiện có người đang nhìn mình, từ từ trợn to mắt.
Nhưng chẳng mấy chốc, kính xe bị m/áu cô ấy che khuất.
Tôi vỗ nhẹ vào Giang Ngưng bên cạnh: "Ngưng Ngưng, hình như cô bé là Vương Trạch đối diện nhà mình."
Giang Ngưng ngừng lại một giây.
Rồi hét còn thảm thiết hơn: "Áaaaa"
Lần này còn thêm cả tiếng nức nở.