Chương 4

4. Ta là hoàng hậu, cũng thuộc hàng danh gia vọng tộc, nhưng lại không hiểu vì sao, ta và Hoàng thượng lại xung đột như lửa với nước. Liệu ta có thể không phái người đi tìm hiểu nguyên nhân? Đoạn thời gian trước, ta vừa mới phát hiện ra nguyên cớ Hoàng thượng đặc biệt yêu thương quý phi. Hóa ra vì từng chịu “ơn c/ứu mạng” từ thuở nhỏ. Lúc đó, hoàng thượng bảy tuổi thích nô đùa, bị người khác lừa đi ra bên ngoài cung cấm và gặp phải nguy hiểm. May mắn thay, người được một thiếu nữ mặc áo lụa c/ứu giúp. Trong thâm tâm của hoàng thượng, nữ tử đó chính là Đinh Quý Phi của Đinh gia vì nàng ta đã nhận ra hoàng thượng, mặc dù Đinh Quý Phi không thể đưa ra tín vật. Rõ ràng thiếu nữ đó chính là ta. Lúc đó, việc c/ứu hoàng đế chỉ là tình cờ, ta khi ấy cũng chỉ mới sáu tuổi, luôn tự cho mình là anh hùng c/ứu thế, nên không ai trong mắt ta là người tốt. Ở thế giới tương lai, hành vi kỳ lạ ấy của ta được gọi là Hội chứng trung nhị* *Đây là hội chứng hoang tưởng, nghĩ mình có sức mạnh ở tuổi dậy thì. Lúc đó, ta may mắn c/ứu được hoàng tử bảy tuổi. Nhưng một tiểu nữ trung nhị như ta, nào có quan tâm người mình c/ứu là ai. Ta sai người đưa tên tiểu thiếu gia ấy đến quan phủ và rời đi mà không để lại danh tính. Vì vậy, con gái của tri huyện đã lợi dụng tình huống này, tự nhận là người đã c/ứu hoàng đế và kể rằng cô ta bị ảnh hưởng tinh thần sau khi đ/á/nh nhau với đám người x/ấu kia. Nhưng vì cô ta xuất thân quá thấp kém nên không thể trở thành hoàng hậu. Vì vậy, cô ta luôn c/ăm gh/ét ta và thường xuyên đặt điều về ta trước mặt hoàng thượng. Nếu không phải ta đã cử người đi điều tra, câu chuyện này đã bị ta quên mất. Dù đã biết sự thật, ta cũng không có ý định đính chính hiểu lầm này. Sau khi c/ứu hoàng đế, hắn đã tặng cho ta một viên ngọc làm tín vật, nhưng ta không bao giờ nghĩ đến việc đòi n/ợ từ tên tiểu thiếu gia như hắn, nên viên ngọc đã bị ta tuỳ ý đặt ở đâu đó giờ cũng không rõ. Lúc đó, Bát hoàng tử đã được hơn mười tuổi vẫn bị Thục phi của tiên hoàng dụ dỗ mà lẻn ra khỏi cung. Ngay cả một người theo hầu cũng không có, tự đặt mình vào tình thế nguy hiểm, thật là ngốc nghếch. Sau khi lên ngôi, không biết chăm lo công việc triều chính, chỉ biết ưu ái người thân. Tỷ tỷ của Đinh quý phi được kết hôn với Tống vương gia, ca ca nàng thì say sưa ăn chơi,c/ờ b/ạc, la cà chốn thanh lâu, cưỡng d/âm dân nữ trên đường, phụ thân ả ta sau khi được phong tước lại trắng trợn tham ô, nhận của đút lót, nếu ai không không chịu tặng lễ, sẽ bị trừng ph/ạt. Tuy nhiên, vị hoàng thượng cứng đầu trước kia vẫn một lòng với cái gọi là “ Ái tình”, tất thảy đều khoan dung. Ta không bao giờ hiểu tại sao hắn bảo yêu ta mà không thể phân biệt được sự khác biệt giữa ta và ả lúc đó. Nếu những gì hắn yêu chỉ là một cái nhìn thoáng qua về thời thơ ấu của hắn, thì tình yêu của hắn quá rẻ mạt, thậm chí hắn còn chẳng biết hắn đang yêu điều gì. Đối mặt với hoàng thượng, từ lâu ta đã có suy nghĩ thay thế hắn. Hoàn toàn là do sự thay đổi bên trong của hoàng thượng hiện giờ mà ý định gi*t người của ta đã tạm thời dừng lại. Vì vậy hiện giờ, ta chỉ nghĩ thật nực cười khi nghe Đinh quý phi nói những điều vô nghĩa về "tình cảm" thời thơ ấu của họ một lần nữa.