HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN: HOẮC TỔNG QUÁ VÔ SỈ!

Đỗ Thị Thanh Hoài
Cập nhật:

Chương 12

Hoắc Gia Lâm nheo mày, hắn diện bộ mặt cau có ngồi dậy nhìn Lục Thiên Tình với đôi mắt đầy sắc bén. Đôi mắt ấy giống như lửa địa ngục vậy, có thể thiêu chết cô bất cứ lúc nào không hay biết. "Này! Phu nhân của tôi lại muốn chồng chết lại đi kết hôn với thằng khác sao?" Hắn gầm lên, ánh mắt có chút ghen tuông. Hoắc Gia Lâm mạnh bạo kéo cô vào trong lòng mình. "Anh làm gì vậy?" Cô hét lên, có chút ngượng ngùng trong tư thế đầy ám muội này. "Làm gì là làm gì? Không phải phu nhân thích được tên tiền bối đó ôm ấp như thế này sao? Hôm nay không có tên đó, ôm anh đỡ vậy!" Hắn ghen tức nói. "Anh bị điên sao? Còn dám lừa đảo tôi!" Cô càng vùng vẫy, Hoắc Gia Lâm càng ôm chặt hơn. "Tháng sau kết hôn rồi mà em còn dám tư tình với thằng khác, thật hết chịu nổi mà! Lục Thiên Tình, em nói xem, phải để anh ăn dấm bao nhiêu lần mời vừa lòng em đây?" "Ăn dấm? Tôi còn chưa gặp được mặt tiền bối Phong Đằng, đã phải ba chân bốn cẳng chạy đến đây xem tình hình của anh thế nào? Giờ thì anh hay lắm! Đã vô sỉ lại còn là một tên lừa đảo nữa!" Lục Thiên Tình tức giận quát! Người đáng lẽ phải chịu ấm ức là cô mới phải. Khi nghe tin hắn bị bệnh lại còn sắp không qua khỏi, lòng cô đột nhiên thắt lại. Đứng giữa sự nghi ngờ và tin tưởng hắn, thì cô lại chọn cái thứ hai. Giờ thì sao? Hắn ngang nhiên dám lừa cô, lại còn quát nạt cô như thế nữa chứ! "Anh xin lỗi!" Hắn buông cô ra, làm bộ mặt mèo con nhìn cô. Lục Thiên Tình vẻ mặt đầy đa nghi nhìn hắn. Lại trò mèo gì nữa đây. "Anh đừng hòng lừa tôi thêm lần nào nữa!" Coi có chút sợ hãi. Hoắc Gia Lâm không nói gì, chỉ đưa tay ra rồi chỉ vết kim tiêm ban nãy của bác sĩ Khâm để lại trong quá trình truyền nước. Hắn thút thít ôm chầm lấy eo cô rồi mè nheo kêu: "Đau!" "..." Cái quái gì vậy? Tên này đang làm nũng với mình sao? Cô hốt hoảng, lòng đầy đa nghi. Nhưng tên Hoắc Gia Lâm này truyền nước như thế chứng tỏ hắn không lừa cô, chuyện hắn bệnh là có thật rồi. Nhưng mà, tình thế khó xử này là sao chứ? Lục Thiên Tình nên làm gì đây? Cô nên đẩy hắn ra mới phải chứ? Sao lại để tên này ngông cuồng ôm chặt eo cô đến như vậy. Hắn ấm áp thật! "Tình Tình, cho dù em không yêu anh cũng được, chỉ là sau này hàng ngày em quan tâm, để ý anh một chút. Từng ngày, từng ngày trôi qua, tích tiểu thì cũng thành đại, anh không tin tình yêu của anh đối với em sẽ có một ngày em thấu hiểu thôi." Hắn gục đầu vào ngực cô rồi cắn nhẹ. Cô run rẩy đẩy hắn ra nhưng đã quá trễ rồi. Nhưng mà, hắn yêu cô? Chuyện này là thật sao? Làm sao mà có chuyện đó được? Phải không? Hoắc Gia Lâm cao ngạo đầy người kính nể lại đi yêu một cô gái bình thường như cô thì thật khó tin đấy. "Anh định làm gì vậy?" Cô ngại ngùng né tránh gương mặt của hắn. Giờ thì Hoắc Gia Lâm đã chiếm thế chủ động phía trên, còn Lục Thiên Tình yếu ớt kháng cự ở phía dưới không ngừng run rẩy. "Lục Thiên Tình, hãy để anh yêu em!" Hắn nói với ánh mắt đầy da diết. Giọng nói trầm ấm cùng ngũ quan tinh tế càng khiến trái tim bé nhỏ của cô rung rinh theo. Tên ác ma này, rốt cuộc bị sao vậy? Chẳng lẽ bệnh đến nỗi đầu óc lú lẫn rồi sao? "Yêu tôi?" Hắn không đáp, chỉ cắn nhẹ vào vành tai đang ửng hồng lên của Lục Thiên Tình. "Đừng mà!" Cô van nài hắn. Hắn nhếch môi cười vẻ mị hoặc nhìn cô đắm đuối. "Sẽ không đau đâu! Sẽ rất nhanh thôi!" Giọng nói trầm của hắn cứ ù ù bên tai của Lục Thiên Tình, sao cơ thể cô lại nóng bừng lên khi nghe những lời dụ tình vừa rồi của hắn cơ chứ? Lục Thiên Tình, mày điên mất rồi! Mày phải thật tỉnh táo trong thời điểm bây giờ. Không được để tên Hoắc ác ma này mê hoặc mày được! Phải thật tỉnh táo nghe rõ chưa? Nhưng mà... Tên này, đáng sợ thật. Chỉ một nụ hôn nhẹ nhàng vừa đặt xuống đã đánh bay mất ý thức của cô. Lục Thiên Tình thật sự không thể tự chủ được nữa rồi. Lý trí giờ đây đã mất, chỉ còn lại mỗi con tim này chống chịu với những lời ngọt ngào dụ dỗ kia. "Tình Tình của anh thật biết nghe lời!" Hắn mỉm cười rồi cởi từng nút áo của cô ra. "..." "Nếu sau này, chúng ta kết hôn rồi, anh sẽ luôn phục vụ em như thế này! Có chịu không?" Tên ác ma! Đúng thật là ma quỷ rồi. Sao hắn có thể nói ra những lời điên cuồng như thế cơ chứ? Quá dụ hoặc rồi! "Tên điên nhà anh nói vớ vẩn gì đấy!" Cô nheo chân mày tức giận nhìn hắn. Nhìn đôi tay điêu luyện của hắn mới đó đã mở hết được cúc áo của cô ra, giờ thì cô đã chính thức nằm trên thớt của hắn. Mặc sức hắn muốn làm món đồ ăn nào cũng được cả.