HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN: HOẮC TỔNG QUÁ VÔ SỈ!

Đỗ Thị Thanh Hoài
Cập nhật:

Chương 13

Sau một hồi hoan ái đi qua. Lục Thiên Tình mở mắt tỉnh dậy. Vốn dĩ định trở mình qua trái nhưng bất thành. Tên đàn ông lực lưỡng kia đang cuốn chặt lấy cơ thể bé nhỏ của cô trong lòng hắn. A! Đau! Cô nheo đôi mắt, răng cắn chặt vào nhau cố chịu đựng phần phía dưới hạ thân đau thấu xương, thấu tủy. Cô tức giận đăm đăm nhìn hắn, vậy mà cứ luôn miệng kêu sẽ nhanh chóng thôi, sẽ không đau đâu, anh hứa đấy! Đúng là đồ lừa đảo! Đàn ông toàn lũ dối trá! Đê tiện! Xảo quyệt! Hận đàn ông! Giờ thì hay rồi! Cô khó lòng mà lết nổi xuống giường vì hắn đây? Bây giờ lại còn trong cái tư thế đầy ám muội này nữa chứ! Lúc này Hoắc Gia Lâm nhắm tịt mắt lại, đôi tay to lớn ôm chặt lấy Lục Thiên Tình mãi không chịu buông. Thân thể bọn họ trần như nhộng, cứ liên tục chạm xát vào nhau, gây ra những cảm giác khó mà cưỡng lại được đối với tên nam nhân kia. "Em thơm quá, Tình Tình!" Hắn rúc vào chiếc cổ trắng nõn nà của cô rồi nói với vẻ mặt đầy thích thú. "Chuyện này..." Đã đi quá giới hạn thật rồi. Lỗi là do bản thân cô đã không kiểm soát được mà bị những lời mê hoặc kia đắm say vào những cơn kích tình. "Tuần sau là đám cưới của chúng ta rồi. Anh rất vui! Nếu chúng ta trở thành vợ chồng sẽ không có tên khốn nào dám dòm ngó em nữa!" "Không được! Tôi..." Cô lưỡng lự. Ánh mắt chuyển hướng để tránh né Hoắc Gia Lâm. Rốt cuộc cô đang muốn gì chứ? Đám cưới đối với Lục Thiên Tình bây giờ là điều quá xa vời, cô thật sự chưa chuẩn bị tâm lý để sẵn sàng cho một cuộc hôn nhân nghiêm túc. "Sao vậy? Anh biết em chưa chuẩn bị gì cho cuộc hôn nhân này! Nhưng không phải ban nãy chúng ta rất vui vẻ cùng nhau sao?" "Chuyện đó đương nhiên khác rồi! Đó là chuyện thoả mãn nhu cầu cá nhân của hai bên! Còn chuyện vợ chồng là chuyện trăm năm, đâu thể bông đùa như anh được chứ!" Cô nói. Hoắc Gia Lâm nhẹ nhàng đặt vào má cô một nụ hôn nhẹ nhàng rồi thì thầm bảo: "Anh thật sự nghiêm túc với cuộc hôn nhân này, cho dù nó chỉ mang tính chất thương mại giữa hai nhà thì tình cảm này của anh vẫn là thật, không bao giờ phai nhoà cả!" "Thôi được rồi, nếu vốn dĩ đã là hôn ước của thời ông nội để lại hay là cuộc hôn nhân thương mại có lợi hai bên thì tôi cũng chẳng thể làm được gì nữa!" Lục Thiên Tình khẽ rung đôi hàng mi cong vút, ánh mắt có chút không thoải mái. Cô biết, cuộc hôn nhân này giữa cô và Hoắc Gia Lâm sẽ chẳng thể đi đến đâu cả. Bởi lẽ bọn họ có tình cảm gì với nhau đâu? Cô không hề yêu hắn, còn hắn thì luôn miệng nói yêu cô, còn có tình cảm với cô, nhưng liệu có thật hay không đây? Mới ban sáng Lục Thiên Tình còn nghe thoáng qua là hắn đến công ty chỉ vì một đối tác là phụ nữ, còn nghe bảo người phụ nữ đó rất điên cuồng yêu hắn. Người đàn ông trong tay sở hữu cả một chuỗi tập đoàn như thế, tài giỏi như vậy liệu có tin nổi vào thứ tình yêu mà hắn đang đề cập tới không? Rốt cuộc tình yêu là gì? Một cuộc sống hôn nhân mà không có tình yêu gì với nhau thì thử hỏi sẽ đi được đến đâu đây? "Tình Tình, anh thật sự rất vui khi em chịu hiểu như vậy!" Hắn thân mật hơn, bàn tay tham lam khám phá cơ thể ngọc ngà của Lục Thiên Tình lần nữa. Cô cau mày, sao tên đàn ông này ham muốn nhiều như vậy cơ chứ? Cả buổi sáng còn chưa đủ với hắn hay sao? "Anh...tại sao lại cứ luôn miệng nói yêu tôi chứ?" Cô ngượng ngùng hỏi.Thật sự là rất tò mò cảm giác yêu của hắn là như thế nào! "Không tại sao cả! Yêu là yêu thôi! Em là người con gái đặc biệt nhất mà anh từng gặp. Và cũng là người con gái quan trọng nhất mà anh muốn lấy làm vợ!" Hoắc Gia Lâm lại giở giọng ngôn tình đầy sâu răng ra để khiến Lục Thiên Tình yếu lòng. Cô có chút rung động nhỏ. Thì ra đơn giản như vậy. Nhưng mà, liệu hắn có lại đang lừa cô không đây? Thật khó tin mà! *Tiếng tin nhắn từ điện thoại của Lục Thiên Tình vang lên* Lục Thiên Tình đẩy mạnh hắn ra rồi ngồi lên, với tay lấy chiếc điện thoại ở trên bàn. Trong lòng đầy nghi hoặc. Có chuyện đó không lành thì phải. Lòng cô cảm thấy rất bất an ngay bây giờ. Cô nheo mày, nhìn những tấm hình trong điện thoại kia. Đột ngột bất động vài giây, trái tim có chút nhói đau. "Gì vậy?" Hắn tò mò hỏi. Lục Thiên Tình vẫn im lặng, đôi môi mím chặt đưa những bức hình cô vừa thấy cho hắn xem. Quả nhiên... "Chuyện này...sao lại như thế chứ?" Hoắc Gia Lâm nheo mày, khó hiểu. Những tấm hình này không phải là sự thật như những gì Lục Thiên Tình đang nghĩ đâu. "Người phụ nữ đó có phải là Hứa Gia Thất không?" Cô trầm giọng nói. Hiện hữu trước mắt là tấm hình một nam một nữ, dáng vẻ trời sinh một cặp đang ôm lấy nhau một cách thân thiết. Chỉ là người đàn ông kia đứng quay lưng lại, còn người phụ nữ thì lại rất đang hạnh phúc, vui vê ôm chặt lấy từ phía sau.