Chương 14
Không cần nói thì Lục Thiên Tình cũng đủ biết người đàn ông đó là Hoắc Gia Lâm cao ngạo. Còn người phụ nữ kia chắc là Hứa Gia Thất rồi.
Hắn phá lên cười, nhìn bộ mặt mèo con đầy tức giận của cô mà khiến hắn càng thích thú hơn. Hắn giở giọng trêu chọc nói: "Em đang ghen sao?"
Gì? Gì chứ?
Lục Thiên Tình đột ngột có chút lúng túng sau khi nghe những lời đó từ Hoắc Gia Lâm.
"Ghen gì chứ? Đồ hoang tưởng nhà anh!" Cô mắng hắn, ánh mắt có chút không tự nhiên.
Hoắc Gia Lâm nhếch môi cười, rõ ràng là đang ghen với người phụ nữ kia còn chối đành đạch lên. Thật thú vị mà.
"Thật sự không có ghen sao?"
"Đồ điên khùng nhà anh! Làm gì có!!!"
"Em đang đỏ mặt kìa!" Hắn chọc.
"Tại trời nóng quá thôi!" Lục Thiên Tình ngượng ngùng quay sang chỗ khác. Sao tên này lại có thể vô sỉ đến như vậy cơ chứ!!!
Hoắc Gia Lâm mỉm cười rồi nói: "Cô ta là Hứa Gia Thất, chủ tịch của tập đoàn Hứa thị. Anh và cô ta chẳng có quan hệ gì với nhau cả. Bởi vì anh bị dị ứng với người khác giới."
"Dị ứng với người khác giới? Vậy tôi là đàn ông à?" Nghĩ tôi là đứa trẻ lên ba hay sao còn lừa đảo kiểu đấy.
"Không phải, ý anh là em đặc biệt nhất trong số bọn họ, chính anh cũng không thể hiểu vì sao nữa mà. Hồi sáng, lúc Hứa Gia Thất ôm anh đã khiến phát tán bệnh, nhưng thật may vì em đã đến." Hắn mỉm cười ôm chầm lấy cô rồi dịu dàng nói.
Lục Thiên Tình ngây ngô hỏi: "Nhưng vì sao chứ?"
"Vì em chính là vị thuốc quý giá của cuộc đời Hoắc Gia Lâm này."
Lại giở thói ngôn tình!!!
Nhưng mà, phía gương mặt của cô đang bừng nóng lên khi nghe những lời đó. Nó thật sự đang tác động đến tâm trạng của Lục Thiên Tình cô sao? Tên này rốt cuộc là sao?
Chẳng lẽ hắn đang dần thống trị tâm tư của cô hay sao đây?
"Anh...! Đừng nói nữa!" Cô xấu hổ lắp bắp nói.
"Anh biết thời gian qua chúng ta đã bỏ lỡ rất nhiều thứ, nhưng anh hi vọng tình cảm của ngày xưa sẽ quay trở lại, cả anh và em sẽ yêu thương nhau đến suốt cuộc đời này!"
"Nhưng tôi...thật sự không nhớ anh là ai cả!"
"Anh không quan tâm, em chỉ cần biết là anh rất yêu em và trái tim của Hoắc Gia Lâm nãy đã thuộc về em từ lâu rồi!"
"Tôi thật sự rất rối, tôi không biết nên lựa chọn như thế nào cả. Anh hãy cho tôi chút thời gian được không?" Cô bối rối không biết nên đáp lại lời yêu của hắn như thế nào cả.
Chuyện này quả thực có hơi đột ngột. Tự dưng đâu ra có một người đàn ông chạy đến nói với cô rằng anh ta yêu cô từ lâu rồi. Nhưng liệu có chắc đó thật sự là lời thật lòng? Hay chỉ là lời dụ hoặc nhất thời mà Hoắc Gia Lâm dùng để dẫn dụ cô vào hai chữ "tình yêu" kia.
"Dù bao lâu anh cũng sẽ chờ em, chờ em yêu anh một cách thật sự, chứ không phải dùng hôn ước này để ép buộc!" Hắn trầm giọng nói.
Thật sự Lục Thiên Tình sắp bị hắn thuần phục rồi. Tên đàn ông này quả thực rất biết nói lời ngon ngọt để dụ dỗ con mồi đi vào bể khổ của tình ái. Hoắc Gia Lâm cao cao tại thượng đang đi cầu hôn Lục Thiên Tình sao chứ? Nếu thế thì thứ tình yêu của hắn thật đáng khâm phục mà.
Lục Thiên Tình nhanh chóng mặc lại quần áo, đầu tóc cũng chải chuốt cần thận. Hoắc Gia Lâm chỉ quấn mỗi chiếc khăn, còn nhiêu hắn để trần. Lục Thiên Tình nhiều lúc cũng không muốn để ý đâu nhưng nó cứ liên tục "đập" vào mắt cô cho nên...
Bị hắn làm cho điên đảo mất rồi.
Hoắc Gia Lâm lôi chiếc máy tính ra đặt trên đùi, ánh mắt vẫn không quên nhìn Lục Thiên Tình.
"Anh mặc như thế này để cho em ngắm đấy! Thế nào? Hàng em vừa xài có tốt không?"
Vừa xài? Chẳng phải tên ác ma này đang đề cập những cuộc hoan ái ban nãy sao? Lúc đó quả thật, da thịt chạm nhau, hành động thân mật, mỗi lần nhớ lại đều khiến Lục Thiên Tình đỏ hồng cả khuôn mặt.
"Nói! Nói nhảm gì vậy! Tôi! Tôi làm gì có ý đó!"
"Còn ngượng ngùng nữa, bước qua đây với anh đi!"
"Để làm gì? Không phải anh định làm bậy gì tôi nữa đấy chứ!" Cô tức giận quát.
"Không có! Anh chỉ muốn cho em coi một thứ rất hay thôi!"
Một thứ rất hay? Lục Thiên Tình cũng nảy sinh chút tò mò. Bèn tiến lại xem thứ mà hắn đang đề cập tới rốt cuộc là quỷ quái gì mà khiến hắn phải úp úp, mở mở, thần bí đến như vậy cơ chứ.
Quả nhiên, bàn tay hắn nhanh nhẹn lướt trên bàn đến mức đáng sợ. Tên Hoắc Gia Lâm này rốt cuộc định làm gì đây?
"Anh sẽ cho em thấy, xung quang của Hoắc Gia Lâm này sẽ không còn xuất hiện bóng dáng của một người phụ nữ nào nữa trừ em, Lục Thiên Tình!"
"..."
Cái gì? Hắn đang xâm nhập dữ liệu của Hứa Thị sao? Cô kinh hoàng mở to mắt ra nhìn. Người đàn đàn ông này đáng sợ đến mức nào cô cũng không thể thấu rõ được.
"Hứa thị chẳng qua chỉ là một tập đoàn nhỏ bé, đã vậy còn không biết điều nữa!" Đôi mắt hắn chứa đầy tia lửa điện, đăm đăm nhìn màn hình máy tính.
"Chuyện này..." Lục Thiên Tình có chút ớn lạnh, Hoắc Gia Lâm vô sỉ này rốt cuộc có bao nhiêu bộ mặt đây. Không ngờ rằng, hắn cũng có gương mặt sắc lạnh có thể giết người này, quả thật quá đáng sợ mà.
"Lục Thiên Tình! Em có thích anh đánh sập công ty rác rưởi này không?" Hắn nhếch môi cười khiến cô lạnh hết sống lưng.