HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN: HOẮC TỔNG QUÁ VÔ SỈ!

Đỗ Thị Thanh Hoài
Cập nhật:

Chương 6

Bữa tiệc kết thúc, mọi người cũng đã dần tản đi, giờ đây trong nhà chỉ còn lác đác vài người. Lục Thiên Tình cau mày, rõ chán khi ngồi nghe phụ huynh bàn chuyện làm ăn rồi thương trường kinh doanh như nào, như nào, nghe riết ngán ngẩm. Mà sao nãy giờ tên khốn Hoắc Gia Lâm cứ chăm chăm nhìn cô thế nhỉ? Bộ mặt cô có gì sao? Thật là một tên điên khùng kì lạ. "Anh nhìn cái gì?" Cô liếc hắn, ánh mắt rõ đang dằn mặt. "Anh không biết đây rốt cuộc là duyên phận mà ông trời ban cho chúng ta hay là chỉ vô tình hay thôi?" Hắn đang nhắc về đêm đó sao? Hôm đó cô cũng là bị bắt cóc rồi bị đem đến khách sạn đó, vậy hắn chẳng lẽ là kẻ chủ mưu sao? "Anh! Không lẽ là người đã sai kẻ khác đến bắt tôi đúng không?" "Không! Anh cũng là người bị hại! Anh bị chuốc tình dược. Thật may vì người đó là em!" Hắn mỉm cười rồi xoa đầu cô. May cái con khỉ ấy! Tôi mới là người xui xẻo khi vướng vào anh này! "Khi nào màn kịch này mới kết thúc đây? Tôi bắt đầu thấy chán chết chuyện này rồi đấy!" Lục Thiên Tình khoanh tay rồi bĩu môi nói. Hắn nheo mày, ánh mắt chim ưng sắc lẻm nhìn cô rồi bóp chặt lấy cổ tay cô hung bạo nói: "Sẽ chẳng bao giờ kết thúc đâu vì em sẽ chính thức làm vợ anh sớm thôi, Lục Thiên Tình à!" "Anh đừng quên là tôi sẽ hủy hôn ước này!" "Anh biết và còn biết rất rõ!" 1 tuần trước. Tại Hoặc Thị. Hoắc Gia Lâm vừa kết thúc cuộc họp đầy căng thẳng, hắn cau cau cặp chân mày rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng họp. "Đúng là mấy lão già vô dụng, không được thì đuổi hết cho tôi đi!" Thư kí Kim vội vã chạy theo: "Tổng giam bớt giận, bọn họ cũng chỉ là có chút suy nghĩ hơi cổ hủ về vấn đề chuyển nhượng thôi, ngài không nên để tâm họ làm gì!" Thư kí Kim vốn là trợ thủ đắc lực từ hồi Hoắc Gia Lâm mới nhậm chức Tổng giám đốc của Hoắc Thị nên hắn rất biết chiều lòng ông chủ hay cau mày này. "Có chuyện tốt cho tổng giám đốc đây." Thư kí Kim đưa bản hồ sơ ra trước mặt Hoắc Gia Lâm, hắn lại cau mày. Hửm? Gì đây? Trước mặt hắn không phải cô gái đêm hôm đó sao? "Lục Thiên Tình?" "Vâng, chính là người mà tổng giám đốc nhờ tôi điều tra cách đây 1 tháng trước." "Dạo này cậu làm ăn chậm trễ thật đấy Kim, sao giờ mới có kết quả hả?" Hắn gầm lên. "Xin lỗi tổng giám đốc, tại dạo này tôi hơi lu bu công việc quá." "Thôi kệ, cậu để đó rồi ra ngoài đi, tôi muốn được nghỉ ngơi!" "Còn một chuyện nữa rất thú vị mà tổng giám đốc cần biết!" Nhìn bộ dạng phấn khởi của hắn trong lòng Hoắc Gia Lâm cũng hơi tò mò, rốt cuộc là chuyện gì khiến tên thư kí này nửa úp nửa mở thế này. "Có chuyện gì thì mau nói luôn đi!" Hắn ra lệnh. Thư kí Kim khẽ đẩy gọng kính rồi bắt đầu trình bày: "Lục tiểu thư nhà Lục gia cứ liên tục gửi thư đến đòi hủy hôn với Hoắc gia." Hắn mở mắt ra, đôi mắt chứa đựng sự tò mò về cô gái mà thư kí Kim vừa nhắc tới. "Hủy hôn sao? Sao em ấy dám chứ? Đã lâu quá rồi tôi chưa gặp em ấy, chắc giờ em ấy đã trở thành một thiếu nữ rất xinh đẹp đây." "Không! Tổng tài đã gặp cô ấy rồi. " "Tôi gặp rồi? Hồi nào?" "Tên của Lục tiểu thư chính là Lục Thiên Tình." "Cái gì?" Hoắc Gia Lâm đập mạnh xuống bàn rồi hét lớn. Lục Thiên Tình chính là cô gái đêm đó sao? Bảo sao hắn cứ thấy gương mặt cô quen quen. Nhưng mà không ngờ đứa trẻ ngày nào giờ đã trưởng thành xinh đẹp đến mức hắn không còn nhận ra được nữa. "Thật không ngờ chính là cô ấy!" Hoắc Gia Lâm nhếch môi cười, gương mặt có chút phúc hắc. Quả nhiên là duyên do ông trời ban rồi, vốn dĩ bản thân hắn bị mắc bệnh dị ứng với phụ nữ nhưng không ngờ đêm đó nồng nhiệt như vậy mà hắn chẳng hề phát tán bệnh gì cả. Đây có nên được gọi là kì tích hay không? "Bệnh của tổng giám đốc nếu chạm vào phụ nữ là sẽ bị nổi mẩn ngứa cả tháng còn chưa khỏi, huống hồ đêm hôm đó hai người còn..." Nói đến đây, thư kí Kim dừng lại vì hắn biết hắn không cần nói thì Hoắc Gia Lâm cũng đủ hiểu rồi. "Không phải cô ấy chính là thuốc quý chữa bệnh của tôi mà ông trời đã ban phát hay sao?" "Tôi cũng thấy vậy, nhưng chuyện Lục tiểu thư đòi hủy hôn thì sao đây tổng giám đốc? Tôi thấy có vẻ cô ấy quyết tâm lắm." Hắn trầm tư suy nghĩ rồi cất giọng bá đạo nói. "Bây giờ cậu tung tấm hình này lên trên các tờ báo." Hoắc Gia Lâm lôi ra từ trong hộc bàn một tấm hình nửa thân của một người phụ nữ rồi đưa cho thư kí Kim. Tấm hình này tại sao chỉ chụp mỗi phần lưng thôi? Nhưng mà sao tổng giám đốc lại có được tấm hình này cơ chứ. Không phải tất cả camera giám sát ở khách sạn đều đã bị trục trặc trong khoảng thời gian đó sao? "Cái này?" Thư kí Kim dường như đã hiểu được phần nào ý của Hoắc Gia Lâm. "Là tôi nhớ và vẽ lại." Hắn hạ giọng nói, không ngờ hắn lại có thể tỉ mỉ đến vậy, nhớ bóng lưng của người phụ nữ đêm đó và vẽ lại. "Vậy giờ...?" "Cuối tuần sẽ có bữa tiệc giữa hai nhà, cậu tung tấm hình này lên để mọi người biết cô ấy và tôi đã gạo nấu thành cơm. Sau đó mọi người sẽ chất vấn cô ấy về người đàn ông đêm đó đã lên giường cùng, tôi đương nhiên sẽ xuất hiện với cương vị là anh hùng cứu mĩ nhân rồi. Chắc cô ấy sẽ cảm động phát khóc đây. Vì tôi đã cứu cô ấy khỏi tình huống khó đỡ kia." "Kế hoạch này đỉnh thật thưa tổng giám đốc!" Nhưng mà cũng có phần trẻ trâu quá, không ngờ tổng tài của Hoắc thị lại đi dùng cách này để lấy vợ. Thư kí Kim thật sự bó tay rồi! ----- hết chương 6------