Chương 29

Đang cập nhật
Cập nhật:
Ta đã ở ở ngoài biên ải được mấy năm, lại cùng quân Đột Quyết đ á n h nhau vài trận. Có Tạ Thừa Phong ở đó, mỗi lần đều là toàn thắng trở về. Phía bên kia thua không dứt, nhưng không cam tâm, đến mùa thu lại kéo quân nhỏ lẻ đến q u ấ y n h i ễ u, c ư ớ p bóc lương thảo. Chừng nào chưa diệt được quân chủ lực của họ, Tạ Thừa Phong vẫn phải đóng quân giữ yên biên cương. Ta cũng đã quen với cuộc sống ở Hà Tây. Ăn thịt uống rư/ợu thỏa thích, cười nói lớn tiếng cùng các cô gái, phụ nhân nơi đây. Có lẽ vì đất trời ngoài ải mênh mông, gió lớn, người nơi đây giọng nói cũng lớn, tính cách đều thẳng thắn nồng nhiệt, khác biệt hoàn toàn với kinh thành phồn hoa. Nha hoàn Tiểu Lê giọng oang oang nói: “Phu nhân, trong kinh có quan lớn tới, hình như là đi tuần biên giới.” Theo lệ của triều Hạ, hàng năm đều có hoạn quan đi tuần biên để g i á m s á t võ tướng, hôm nay Tạ Thừa Phong không có ở đây, ta liền dẫn nha hoàn ra nghênh tiếp. Nào ngờ vừa mở cửa ra, trước mắt lại là gương mặt mà ta hoàn toàn không nghĩ đến. “Lục Cửu Tư?” Hắn mặc một bộ quan phục màu xanh lá, hai gò má g/ầy đến hóp vào, thần sắc t i ề u t ụ y, không còn vẻ phong độ, hăng hái như năm nào. Lục Cửu Tư nhìn thấy ta thì k i n h n g ạ c: “Như Nhi, quả nhiên nàng đang ở đây.” Ta thoáng bối rối, nhưng nghĩ đến Tạ Thừa Phong, ta nhanh chóng trấn định lại. Nơi này là địa bàn của Tạ Thừa Phong, ngay cả Hoàng thượng cũng không thể lay chuyển được. Ta sai tỳ nữ dâng trà: “Hoàng thượng sao lại bất ngờ đến Hà Tây thế? Chốn này không yên bình, quân tử không đứng dưới tường đổ, Hoàng thượng nên sớm trở về thì hơn.” Lục Cửu Tư lặng lẽ nhìn ta thật lâu, gượng nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: “Như Nhi, bốn năm không gặp, sắc khí của nàng lại tốt hơn trước nhiều.” Lục Cửu Tư nói, Lý Viện ở lãnh cung đã tỉnh lại. Vừa tỉnh việc đầu tiên nàng ta làm là t ố c á o với y rằng ta vẫn sống và đã cùng Tạ Thừa Phong bỏ trốn tới Hà Tây. Ban đầu, Lục Cửu Tư không chịu tin. “Nhưng ta nghĩ, nếu là thật thì sao?” “Dù chỉ có một phần trăm hy vọng, nếu có thể gặp lại nàng một lần…” Lục Cửu Tư k í c h đ ộ n g, bước vài bước tới, toan nắm lấy tay ta: “Như Nhi, chỉ cần nàng chịu theo ta về, chuyện cũ ta sẽ bỏ qua hết, chúng ta làm lại từ đầu, được không?”