Chương 4
Bước vào khách sạn, lễ tân đưa cho tôi thẻ phòng, là phòng 606.
Đằng sau thẻ phòng có một ký tự nổi.
Tôi lật mặt sau ra xem, trên đó thế mà lại khắc mấy chữ lớn:
“Đừng chạm vào bức tranh vẽ được treo trên tường cuối hành lang.”
Tôi cũng không để ý lắm, chắc là bức tranh tường đó rất đắt.
Hành lang của khách sạn vừa dài vừa tối, thậm chí tôi còn cảm thấy có hơi âm u và có tiếng gió thổi.
Bây giờ đang là tháng tám, nhưng không biết tại sao lại cảm thấy lành lạnh ở sau lưng.
Chắc là do khách sạn mở điều hòa.
Đi trên hành lang, tôi cũng cảm nhận được có người đang đi theo mình, việc này làm tôi lạnh toát sống lưng.
Tôi đã từng bất ngờ quay đầu lại vô số lần, nhưng chỉ nhìn thấy đằng sau lưng trống không, không một bóng người.
Tôi cau nhẹ mày, là do tôi sốt ruột quá sao?
Cho nên mới sinh ra ảo giác?
Trước khi bước vào phòng, tôi đã cố ý nhìn bức tranh treo tường ở cuối hành lang.
Dưới cây phong, bảy, tám người đứng quay lưng lại, có người già, có thanh niên trẻ tuổi…