Chương 14

少女絮絮念
Cập nhật:
Nam sinh giương mắt nhìn tôi, nghiêm túc nói: "Tôi không đồng ý." "Tôi biết. Nhưng sao cậu không đồng ý với cậu ta, dáng dấp không quá đẹp trai sao, tính khí cũng khá tốt." Tôi không kiềm chế được, bèn bóp bóp hai vết sưng do muỗi cắn. Chu Thành cau mày. "Ninh Gia, người tôi thích là em." "Tôi biết, dù sao tôi cũng bẻ cong cậu." Chu Thành nhìn tôi, không đáp lời. Bóp xong vết sưng, tôi cũng yên lặng một lúc. Sau đó, tôi trực tiếp dẫm lên đôi giày rẻ tiền của hẳn, ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào hắn. “Cậu có muốn thật sự yêu đương không?” "?" Chu Thành ngẩn ra. Tôi lại nhẹ nhàng đ/á vào mũi giày của hắn. "Chân thành đấy. Không phải vì trách nhiệm, không phải vì coi cậu là công cụ, chỉ là muốn thử một chút, nếu không hợp thì chia tay, vẫn là bạn bè." "Chu Thành, yêu không?" "Tại sao?" Nam sinh nhìn tôi chằm chằm. Tôi mỉm cười: "Không có lý do gì cả, chỉ là tôi muốn yêu cậu thôi." Thật ra, khi nghe tin Chu Thành thổ lộ tình cảm với tôi trước mặt người khác, tôi h/oảng s/ợ một lúc. Trong lúc xuống dưới để cho muỗi ăn và suy nghĩ về mọi thứ, tôi đã nghĩ rất nhiều. Tôi có phải là trai thẳng không? Đúng. Vì nếu bảo tôi tưởng tượng yêu một người đàn ông, có lẽ tôi sẽ ngay lập tức ói ra. Nhưng nếu như là Chu Thành, hình như cũng không tệ. Tôi luôn có loại dung túng khó hiểu đối với hắn. Hắn giả chó gạt tôi, tôi chỉ tức gi/ận một lát, nhưng quay lại lại thầm nghĩ hắn đẹp trai vô cùng. Tôi không cảm thấy gh/ê t/ởm khi hắn hôn tôi, thay vào đó lại rất thoải mái, tim còn đ/ập nhanh hơn. Chẳng biết từ lúc nào tôi thậm chí còn có cảm giác chiếm hữu hắn. Tôi chỉ muốn hắn là chó của tôi, người của tôi. Vậy thì, yêu thôi. Ai bảo lúc trước tôi bị q/uỷ ám, trong tất cả nam sinh quen biết liếc mắt một cái đã chọn trúng hắn làm công cụ hình người chứ? Lời thổ lộ trực tiếp của tôi khiến mặt mày Chu Thành trong nháy mắt giãn ra. "Thật sao?" “Thật sự, lần này gạt cậu thì tôi là chó.” “Được.” Chu Thành nắm tay tôi, sức nắm rất ch/ặt. Vậy là chúng tôi cũng bắt đầu yêu đương nghiêm túc. Bề ngoài hắn lại trở về với dáng vẻ chó, lúc nào cũng phục vụ tôi, nhưng sau lưng lại mạnh mẽ mà dịu dàng. Tôi cảm thấy thoải mái và hạnh phúc. Chỉ cần ký túc xá không có ai sẽ cùng hắn xem phim, cùng nhau hôn môi. Nếu bạn cùng phòng trở về muộn một chút, hai chúng tôi tuyệt đối sẽ nhịn không được làm chuyện x/ấu. Tôi luôn nghĩ chúng tôi sẽ mãi hạnh phúc như vậy. Cho đến một ngày, khi Chu Thành đi tắm, tôi cầm chiếc điện thoại của hắn, cái điện thoại đã gần như hỏng, chơi một trò chơi nhỏ. Nghĩ rằng chiếc điện thoại mới tôi m/ua cho hắn cũng sắp tới rồi, tôi cố gắng không ném cái điện thoại này vào thùng rác. Đột nhiên, tôi vô tình vào phần ghi chú của hắn. Rồi tôi choáng váng. Bởi vì đó là một cuốn nhật ký về mối tình đơn phương hắn bắt đầu viết từ năm nhất. Nhân vật chính là hắn, đối tượng... Là tôi. Tôi choáng váng xem xong, rồi cười lạnh vài tiếng. "Được." "Được, được, được lắm." Tôi vẫn cho rằng là tôi bẻ cong hắn, không nghĩ tới cái đồ móng heo Chu Thành này đã sớm có mưu đồ đã lâu. Một tên trà xanh, bên ngoài ngây thơ nhưng thực chất lại xảo trá! Tôi tức gi/ận, tôi viết một dòng chữ dưới dòng ghi chú cuối cùng của hắn. [Ph/ạt anh ba ngày không được hôn em, đồ chó!] (Hoàn chính văn)