Chương 3
Sáng sớm tỉnh dậy, anh ấy đã đi mất từ lúc nào, chiếc giường trống trơn.
Trong giỏ đồ bẩn vẫn vứt mấy bộ quần áo của anh, tôi đều bỏ hết vào máy giặt.
Tiện thể dọn dẹp nhà cửa một lượt.
Dù gì cũng là "ở nhờ miễn phí" nhà người ta, phải giúp họ làm chút việc.
Bộ đồ lúc mới xuyên qua đã dính bẩn, tôi mở tủ quần áo, chọn đi chọn lại chỉ lấy được chiếc áo sơ mi trắng nhỏ nhất.
Nhưng vẫn rộng thùng thình, che cả mông tôi còn dư.
Lục ra một chiếc quần l/ót mặc vào, nó nằm ở hàng cuối cùng - chắc anh ấy lâu rồi không đụng đến.
"To quá..." Tôi lẩm bẩm, chiếc quần l/ót này có thể tuột khỏi eo tôi bất cứ lúc nào.
Chưa kể phần phía trước...
Alpha ở thế giới này đều đ/áng s/ợ vậy sao?
Tôi rùng mình.
Không dám tưởng tượng lúc Omega và Alpha kết hợp sẽ đ/au đớn thế nào.
Tối đến, anh ấy lại về, trên người đầy thương tích. Lần này vết thương nằm ngay ng/ực.
Tôi lén trèo lên giường, da thịt áp sát vùng ng/ực anh.
Người anh nóng hừng hực, mũi ngửi thấy mùi kim loại phảng phất từ làn da - giống m/áu, nhưng thơm lạ.
Ngày thứ ba, vết thương dịch xuống bụng dưới.
Tôi thấy hơi kỳ lạ nhưng không nghĩ nhiều.
Đến ngày thứ tư, vết thương chuyển về... gi/ữa hai ch/ân!
Tôi choáng váng: "Cái này... anh ta ngày nào cũng ra ngoài đ/á/nh nhau sao? Sao vết thương toàn ở chỗ hiểm thế?"
Hơn nữa, đ/á/nh nhau gì mà đ/á/nh vào chỗ ấy chứ!
Tôi đờ người, không biết xử lý thế nào.
Một phút trôi qua, tôi vẫn đứng đơ như tượng đối diện "nó".
Đặc biệt là chất lỏng màu hổ phách đang liên tục rỉ ra... Mùi hương của hormone và m/áu bao trùm căn phòng, từng giây kí/ch th/ích th/ần ki/nh tôi.
M/áu anh ấy thực sự thơm, nhưng vị trí này quá bất tiện.
Ai... ai lại bị thương ở đây chứ...
Nhưng nếu hôm nay không "ăn", lại phải nhịn đói thêm ngày nữa.
Tôi xoa xoa bụng réo òng ọc, trong đầu hai tiểu nhân đang đ/á/nh nhau dữ dội.
Đúng lúc do dự, người đang "ngủ say" bỗng từ từ mở mắt.
"Hôm nay không muốn ăn sao?"