Chương 8

Cầu nguyện của Crane
Cập nhật:
Hôm sau trong giờ học, tôi đột nhiên ngửi thấy một mùi hương nồng nặc. Là m/áu. Tôi quay đầu nhìn lại, phát hiện Alpha ngồi bàn sau vô tình c/ắt đ/ứt tay, m/áu đang chảy dọc bàn học xuống nền nhà. Tôi quen cậu ấy, trước đây cậu từng xin số rủ tôi đi chơi nhưng lúc đó tôi đã nghe lời dối trá của Tịch Thần Dịch: "Alpha toàn là lũ x/ấu xa, đừng tiếp xúc với chúng." Giờ tôi mới nhận ra, dù Alpha có x/ấu đến mấy cũng không thể so được với Tịch Thần Dịch. Hắn mới chính là kẻ đại gian đại á/c từ trong ra ngoài. M/áu của Alpha bàn sau cũng thơm lắm, dù không thể sánh bằng Tịch Thần Dịch nhưng chắc chắn ngon hơn tiết canh vịt hôm qua. Tôi thề sẽ không bao giờ ăn thứ kinh t/ởm như tiết canh vịt nữa! Tôi lấy khăn giấy đưa cho cậu ấy lau m/áu, chớp mắt thì thầm: "Trước đây cậu không từng muốn rủ tôi đi chơi sao? Tối nay được không?" Cậu ấy gật đầu không tin nổi: "Được, tối nay nhé." Tan học, chúng tôi sánh vai đi đến cửa hàng gắp thú nhồi bông mới mở gần trường. Tôi đã nhắn cho tài xế nhà họ Tịch đừng đón, nói sẽ tự về. Nhưng vừa bước ra cổng trường, chiếc phi cơ quen thuộc vẫn đậu đó. Định gọi cho tài xế thì cửa sau bật mở, Tịch Thần Dịch bước xuống với khuôn mặt đen sầm, ánh mắt ngùn ngụt lửa gi/ận. Chưa bao giờ tôi thấy hắn tức gi/ận đến thế. Trong đầu lập tức lóe lên đủ loại cảnh "cưỡ/ng ch/ế" đ/áng s/ợ. Toi rồi! Tôi co giò bỏ chạy.