Chương 462: Di tàng

“Ngươi thể hiện không tệ, đây là phần thưởng của ngươi, yên tâm là đi theo ta chỉ cần dốc sức làm việc thì sẽ không thiếu chỗ tốt đâu.” Thanh âm lạnh nhạt vang lên, một quyển trục từ tay Thiên Hận Hầu bay tới trước mặt A Diệt, hắn ta nghe vậy vừa bất ngờ lại vừa âm thầm thở phào, vì tính mạng mình tạm thời vẫn an toàn. Hắn đưa tay tiếp nhận quyển trục, tất nhiên luôn thầm dò xét vật trước mặt, nhưng hoàn toàn không nhìn ra có gì nguy hiểm. Thiên Hận Hầu nói thêm: “Quyển trục đó là tâm đắc của ta năm xưa trong cảnh giới pháp trận đại sư, với trình độ của ngươi hiện tại, nếu hiểu hết chân ý bên trong thì có thể đạt tới pháp trận đại sư đỉnh cao!” Họ Diệt nghe vậy tỏ vẻ mừng rỡ ra mặt, vội thu lấy quyển trục vào giới chỉ, sau đó cung kính ôm quyền nói: “Đa tạ chủ thượng ban thưởng, thuộc hạ nhất định sẽ dốc sức vì chủ thượng.” Trông thấy cảnh này, tên nam tử họ Phong thầm nghiến răng, hắn cảm thấy tên nhân loại đáng ghét kia đang uy hϊếp vị trí thủ hạ đắc lực của Thiên Hận Hầu với mình. Còn thiếu nữ họ Dương thì thầm vui vẻ, nàng biết sư phụ nổi lên tính quý tài, muốn bồi dưỡng tên nhân loại này thành thuộc hạ đắc lực, dù sao hiện nay nội tình mà hắn tích lũy đã rất sâu rồi. Nữ tử cao ráo gật đầu, sau đó hướng ánh mắt xuống phía dưới, nàng nói: “Chúng ta còn ở bên ngoài cửa sơn cốc mà đã có vô số khí lưu quấn tới, chứng tỏ trong di tàng này không có cấm chế không gian, có thể tự do sử dụng giới chỉ. Đi thôi, vào vét sạch cơ duyên bên trong di tàng này nào!” Nói rồi nàng ta lao vọt vào lối thông đạo do pháp trận mở ra, hai mộc linh không chần chừ liền lao xuống theo, tên thanh niên họ Diệt trầm tư thoáng chốc rồi cũng bay xuống, hắn biết thời điểm hiện tại chưa phải lúc thoát đi.