Chương 17
Liên tiếp mấy ngày, trên hotsearch của nền tảng XX toàn bộ đều là những từ khóa liên quan đến tôi.
#Diệp Đồng#
#Diệp tổ tông#
#Hôm nay ai chưa bái lạy Diệp Đồng#
Nhưng chỉ có một dòng chữ như kim châm đ/âm vào mắt tôi.
#Bố của Diệp Đồng là kẻ gi*t người#
Tôi lặng lẽ tắt trang mạng đi.
Lần trước gặp người đó chính là lúc tôi vừa xuống núi.
Bởi vì ông ấy gặp á/c mộng quanh năm nên tinh thần sa sút không còn như trước, nhìn dáng vẻ ông ấy cũng không sống được bao nhiêu lâu nữa.
Ông ấy c/ầu x/in tôi, để tôi giúp ông ấy có một giấc ngủ ngon.
Tôi nở nụ cười.
Dựa vào cái gì chứ?
Những cơn á/c mộng đó sẽ đi theo ông ấy, mãi cho đến khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng.
Tôi nhắm mắt lại, khôi phục lại tâm trạng, sau đó cầm lấy điện thoại quay một đoạn video.
“Tôi là Diệp Đồng, là một đạo sĩ. Đầu tiên, tôi vô cùng cảm ơn mọi người đã yêu mến tôi.”
“Về chuyện bố tôi, ông ấy thực sự là một kẻ gi*t người, hiện tại đang nhận lấy trừng ph/ạt tương ứng, còn về những việc liên quan đến ông ấy, tôi không có gì để giải thích.”
“Tiếp theo, toàn bộ những sự việc đã xảy ra ngày hôm đó đều là do tổ chương trình sắp đặt, mọi người cần phải tin tưởng vào khoa học nhé!”
“Hơn hết, tôi sẽ không ra mắt debut dưới bất kỳ hình thức nào, nhưng nếu mọi người gặp phải những chuyện kỳ quái, có thể đến tìm tôi.”
“Cuối cùng, mọi người phải nhớ bảo vệ rừng là trách nhiệm của mỗi con người, không được đ/ốt rừng đó nha!”
Đoạn video vừa được đăng lên thì đã nhận được một số lượng lớn bình luận và chia sẻ lại.
Mục tin nhắn riêng nhảy thẳng lên 99+.
M/a xui q/uỷ khiến thế này tôi lại ấn vào một dòng tin nhắn, kết quả ngay sau đó, tôi ném điện thoại xuống, vội vã lao ra ngoài.
Trên màn hình điện thoại là một dòng chữ bằng m/áu đỏ tươi.
“Đại sư, c/ứu mạng!”
- Hết -