Mommy Bảo Bối: Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực (FULL)

Lạc Diệc Tuyết
Cập nhật:

Chương 211 Quả thật, đúng là thủ đoạn ra tay tàn ác!

 

Trong lúc nói chuyện, anh cũng không quên rót nước trái cây cho Lâm Mặc Ca, khiến Quyền Huyền há hốc mồm kinh ngạc. Quả đúng là cậu hai giỏi trêu chọc tán gái thật đấy, ừ, đáng để anh ta học hỏi. "Câm mồm! Cô ta là bạn gái của cháu mày! Mày lại gây ra chuyện trái lẽ trời thế này, mày không biết xấu hổ hả? Mặt mũi của nhà chúng ta bị mày hủy hoại hết rồi!" Ông cụ Quyền thật sự không chịu nổi nữa, vốn dĩ ông định giả vờ như không thấy, nhưng bà hai lại cứ quá đáng, thân thiết với người phụ nữ kia đến chướng cả mắt. Quyền Giản Li liếc nhìn ông cụ đang tức đến nỗi sắc mặt xanh mét, anh buông đặt đũa xuống một cách tao nhã, nói thấp giọng: "Có vẻ như ông lớn tuổi rồi, dễ nhớ nhầm mọi chuyện, tôi đây nói lại lần nữa, Mặc Nhi là người phụ nữ của tôi, và cũng không phải bạn gái của người nào hết!" Ngay khi những lời này vừa được thốt ra, sự lúng túng ập đến trong nháy mắt. Nước mắt lóng lánh trong đôi mắt An Giai Thiến, cô ta uất ức nhìn Quyền Giản Li. u? Chẳng lẽ hôm nay anh gọi cô ta tới đây chỉ để nói những lời này thôi Người Vũ Thần run lẩy bẩy, chiếc ly đang được cầm trong tay suýt nữa rơi xuống sàn. Quyền Hi Phàm và người vợ Tô Mai thì thầm thở phào nhẹ nhõm, họ cứ lo rằng con trai mình sẽ ở bên người phụ nữ không rõ ràng này, giờ thì ổn rồi, cuối cùng cũng có thể yên tâm. Ánh mắt của Ngô Ngọc Khiết bắn ra những tia lửa, xuyên thẳng về phía Lâm Mặc Ca, như muốn chém cô ra thành từng mảnh! Quyền Huyền bỗng lại trở nên hào hứng, vẻ mặt gian xảo cười cợt, anh ta nháy mắt với Quyền Giản Li: "Ôi trời, cậu hai Quyền đàn ông thật đấy!" Nhưng một giây sau đã bị Quyền Giản Li lạnh lùng lườm lại. Nếu là trước đây, có lẽ cô sẽ rất vui mừng hạnh phúc khi được anh giới thiệu mình là người phụ nữ của anh trước mặt người nhà họ Quyền. Nhưng bây giờ, cô chẳng thấy mừng rỡ một chút nào. Thứ mà anh gọi là "người phụ nữ" cùng lắm chỉ là bạn giường trên bề nổi mà thôi, nếu xét trên phương diện khác thì chẳng phải anh đang nói cho người khác rằng cô không chịu đựng nổi anh ta sao? Trái tim đau đớn không nói nên lời. Cô chỉ ước có một cái kẽ hở dưới sàn để cô chui xuống. Cô thừa biết Vũ Thần đang nhìn mình, nhưng cô còn chẳng có can đảm để nhìn thẳng vào anh ta. Cô thừa biết Quyền Giản Li muốn dùng cách này để khiến Vũ Thần mất hết hy vọng với cô, còn cô thì không thể làm gì được... "Thằng khốn! Mày gọi cả nhà về đây là để nói những lời đại nghịch bất đạo đó hả? Đúng là thứ vô liêm sỉ!" Ông cụ Quyền tức giận vô cùng, ánh mắt giết người đó lia về phía Lâm Mặc Ca. Rõ ràng Quyền Giản Li mới là người có tội, thế nhưng Lâm Mặc Ca cũng bị mọi người tùng xẻo tại chỗ. Đây chính là điều bất công nhất trên thế giới này. Những người bề trên toàn mắc lỗi nhưng những người có thân phận thấp kém lại phải gánh tội. Quyền Huyền lại bắt đầu đổ thêm dầu vào lửa: "Không sao đâu cậu hai Quyền, em ủng hộ anh! Dám tuyên bố cô ấy là của mình trước mặt cả gia đình thế này mới gọi là ngầu!" "Huyền Nhi!" Ngô Ngọc Khiết kéo con trai mình một cái, sợ anh ta lại chọc giận ông cụ. Sắc mặt Quyền Giản Li vẫn bình tĩnh, khóe miệng mỏng cong lên thành một nụ cười, nhưng ánh mắt lại âm u lạnh lẽo phát ớn. Anh lạnh lùng liếc nhìn từng người đang ngồi ở đây. Rồi, anh tao nhã cất lời, giọng điệu từ tốn: "Ban đầu tôi định chờ mọi người ăn cơm xong mới nói chuyện này, nhưng nếu bây giờ ông cụ không nhịn nổi cơn tức nữa thì nói luôn cũng được." Nói xong, ánh mắt anh dừng lại ở chỗ thị trưởng An, anh khẽ cười: "Thị trưởng An, hôm nay tôi mời ông tới đây là để bàn bạc về chuyện hôn lễ, không biết thị trưởng An có thể thu xếp..." Ngay khi những lời vừa được thốt ra, như thể có một tảng đá lớn rơi xuống mặt hồ yên ả, tõm. Những gợn sóng lăn tăn nổi lên ngay lập tức. Trong nháy mắt, ai nấy đều sửng sốt, ánh mắt đều nhìn về phía Quyền Giản Li, không hiểu anh đang nói cái gì. Mới nãy còn công bố Lâm Mặc Ca chính là người phụ nữ của anh, hơn nữa hai người còn đang anh anh em em, khiến người ngoài ghen tị muốn chết. Sao lại chuyển đề tài sang hôn lễ rồi? "Khụ... cậu hai Quyền, có thể anh có hơi đa tình, về chuyện đó thì em không ủng hộ anh được. Nam tử hán đại trượng phu, anh phải một lòng..." "Cậu ba à, câu này mà để người khác nói thì anh còn tin, em nói câu đó u? Ha ha..." Quyền Huyền nôn nóng, nhưng cũng chột dạ, chỉ đành khó chịu lầm bẩm mấy câu: "Anh ha ha như thế là có ý gì chứ..." Quyền Giản Li híp đôi mắt phượng lại: "Sao hả, muốn anh giải thích rõ ràng hơn sao?" "Ây, không cần không cần!" Quyền Huyền vội xua tay: "Hôm nay mọi người đến để bàn chuyện cưới xin của anh, em không làm phiền nữa..." Anh ta vừa nói chuyện vừa lén lau mồ hôi lạnh, chuyện trăng hoa ong bướm ở bên ngoài của anh ta mà bị nhắc lại ở đây thì e rằng cơn giận của ông cụ sẽ chuyển sang anh ta mất thôi. Anh ta không gánh cái nồi này đâu! Trong lúc hai người ồn ào, thị trưởng Anh cũng kịp lấy lại tinh thần, vẻ mờ mịt trên mặt vừa nãy đã nhanh chóng trở nên sáng sủa hơn: "Giản Li à, cậu nên nói mấy chuyện này từ sớm chứ, làm mọi người suýt nữa thì hiểu lầm rồi... Về chuyện hôn lễ thì đương nhiên là càng nhanh càng tốt, tôi thấy đầu tháng sau cũng ổn..." Vừa nói, ông ta vừa nhìn ông cụ Quyền, ông cụ Quyền vốn đang nổi giận cũng lập tức nguôi xuống, trên mặt lại nở một nụ cười mãn nguyện: “Ha ha, tôi thấy ổn, Giai Thiền và thắng hai cũng quen nhau lâu vậy rồi, tình cảm đã được vun đắp từ lâu nay, kết hôn sớm thì tốt, kết hôn sớm thì tốt..." lời. "Vậy... Chúng ta cứ quyết định vậy nhé?" Thị trưởng An cười ha ha tiếp Nếu là đầu tháng sau thì vừa khớp ngay trước cuộc vận động bầu cử của ông ta, chẳng khác nào có thêm nhà họ Quyền làm một chỗ dựa vững chắc đáng tin. "Ôi trời, vậy thì chúc mừng anh nhé cậu hai Quyền, vậy là coi như hôm nay có song hỷ lâm môn (*) nhỉ? Trái ôm phải ấp, đúng là ngồi một chỗ hưởng thụ..." (*): 2 niềm vui, niềm hạnh phúc đến cùng một lúc với gia đình. Quyền Huyền chưa kịp nói hết câu đã bị Quyền Giản Li lạnh lùng cắt ngang: "Người em phải chúc mừng là anh cả, không phải anh. Vì người có đám hỏi với nhà họ An chính là Vũ Thần!" "Phụt... Khụ..." Quyền Huyền vừa uống một ngụm nước trái cây đã không kìm được mà phun ra. Allnovel "Anh... Anh nói gì cơ? Vũ Thần á?" Anh ta kinh ngạc đến nỗi còn chẳng kịp lau nước trái cây bị bắn lên người. Quyền Giản Li hơi gật đầu, khóe miệng nở một nụ cười. Hú! Toàn bộ những người ở đây đều rùng hết cả mình! Ai mà ngờ rằng Quyển Giản Li lại có ý định này! Leng keng. Đôi đũa Lâm Mặc Ca đang cầm trong tay rơi xuống nền nhà. Quả nhiên! Cái dự cảm chẳng lành kia lại thành sự thật rồi! Cô biết rằng Quyền Giản Li bảo An Giai Thiến tới đây chắc chắn là vì có bí mật gì đó không thể để ai biết! Thì ra là anh ra tay với Vũ Thần! Chỉ cần để Vũ Thần cưới An Giai Thiến thì mới có thể cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ với Cô! Quả thật, đúng là thủ đoạn ra tay tàn ác! Cứ như là con báo săn mồi vậy, nhất định phải giáng cho đối thủ một đòn chí mạng thì mới yên tâm được! Bộp! Ông cụ Quyền lại nổi trận lôi đình, mặt mũi tím bầm lại, thật sự hết sức chịu đựng: "Súc vật! Mau rút lại mấy lời nói của mày đi!" "Giản Li... Sao anh phải làm vậy với em..." Đôi mắt An Giai Thiến đã đẫm nước mắt từ lâu. Dù rằng Quyền Giản Li không cưới cô ta thì cũng được thôi, tại sao anh cứ phải đẩy cô ta vào lòng người khác? Ngón tay Vũ Thần đang nằm đũa cũng trắng bệch, trong thoáng chốc sắc mặt anh ta tái nhợt lại, bộp!