Chương 1
Gò má cô bỏng rát vì cái tát.
Shada nuốt nước mắt vào trong vì cô không thể chạm vào khuôn mặt sưng tấy của mình. Nếu cô khóc, chủ nhân của cô có thể sẽ tát vào má còn lại của cô và ra lệnh cho cô, "Câm miệng!"
Shada hy vọng rằng việc hành hạ này sẽ sớm kết thúc, nhưng người đối diện đang sung sướng khi kéo dài sự sỉ nhục đối với cô và vui mừng khi có được cái cớ để dẫm đạp lên cô nhiều hơn.
“Ngươi là một kẻ đáng ghét - suốt thời gian qua ngươi chính là cái gai trong mắt ta.”
Trước cái nhìn đáng thương của Shada, một người giúp việc tên Anna đang cau mày và cố gắng làm dịu bầu không khí.
"Công chúa Julia."
“Im lặng, Anna! Thứ đó đã làm vỡ tách trà yêu thích của ta, phải không?”
Công chúa tức giận đá vào chiếc tách trà quý giá tự cho mình là của mình.
Công chúa Julia là con gái duy nhất của Vua xứ Mayer và nổi tiếng về sắc đẹp cũng như tính khí xấu xa độc ác của mình.
Có rất nhiều câu chuyện minh chứng cho điều đó, chẳng hạn như đổ nước trà nóng vào mặt một người hầu vì người đó buộc nhầm dây giày; hoặc bắt một cô hầu béo chạy xung quanh cho đến khi cô ấy bật khóc, hoặc đánh một người hầu trẻ tuổi vì anh ta nói lắp.
Về mặt khách quan, theo luật lệ của vương quốc thì người hầu sẽ bị trừng phạt nếu họ làm hỏng đồ của chủ. Tuy nhiên, công chúa là một chủ nhân độc ác và không tuân theo các chuẩn mực đạo đức khi nói đến tầng lớp bên dưới mình.
"Ngươi đã chọc tức ta trước!" Công chúa Julia dùng gót chân giẫm lên tay Shada.
Anna và những người giúp việc xung quanh nuốt lại lời phản đối.
Chủ nhân của họ thường xuyên ngược đãi và hành hạ Shada. Trong cung điện của Công chúa, cô ấy luôn tát hoặc kéo tóc người hầu vì cô ấy cảm thấy buồn chán.
Nơi này chính là địa ngục.
Anna biết rõ hoàn cảnh của Shada và dường như cảm thấy có lỗi, nhưng cô ấy buộc phải quay lưng lại với ánh mắt tuyệt vọng của Shada vì chủ nhân của mình.
Không ai biết lý do tại sao, nhưng Công chúa Julia vô cùng ghét Shada.
Và không ai biết sự thật đó hơn Shada, người đang bị gót giày nhọn của Công chúa giẫm nát.
Shada hét lên và cầu xin. “Ôi, đau quá, Công chúa! Thần sai rồi. Thần xin lỗi!"
“Sao? Đó là tất cả những gì ngươi phải nói — chỉ vậy thôi sao? Nếu ngươi giết ai đó và nói lời xin lỗi thì có được không?”
Trước câu hỏi phi lý ấy, tất cả những người giúp việc trong phòng đều thảng thốt, cụp mắt xuống. Người đang nói gì vậy Công chúa? Không biết lần này Công chúa lại định làm gì đây?
Trong lòng họ đều đồng cảm với Shada.
Có lẽ Shada sẽ bị đánh - nhưng đó là việc hiển nhiên; một điều gì đó còn tệ hơn sẽ đến với cô vì Công chúa Julia đang có một tâm trạng vô cùng bực bội. Mọi người đều cảm thấy tội nghiệp cho sự may mắn tồi tệ của Shada, nói thẳng ra là cô ấy không làm gì sai mà chỉ đơn giản là nạn nhân của việc đến sai nơi và sai thời điểm.
Với một nụ cười sâu cay, Julia trừng đôi mắt sắc lẹm về phía người hầu gái đang khóc khi cô ghì nát hai bàn tay của Shada.
Thực ra, lý do khiến Công chúa ghét Shada không phải là vấn đề gì to tát, cũng không phải vì điều gì đó mà Shada đã làm.
Shada là một cô hầu gái nhút nhát, ít nói với mái tóc đen như gỗ mun, khuôn mặt hơi nhợt nhạt và đôi mắt hồng. Chỉ khi nhìn kỹ, người ta mới nhận ra cô ấy có vẻ ngoài nổi bật.
Mặc dù ngay từ khi được sinh ra Julia đã mang vẻ đẹp của một nàng Công chúa, nhưng nó không thể so sánh được sức quyến rũ khó tả của Shada với đôi mắt ướt long lanh như hoa đào khi cô ấy rơi lệ.
Mọi người không thể rời mắt khỏi cô ấy một khi bị mê hoặc. Đôi mắt to với hàng mi cong lấp lánh đầy ấn tượng.
Shada có nét quyến rũ buồn bã, gợi tình và đôi môi mọng kích thích sự tàn bạo của một người.
Vì vậy, nói trắng ra, Shada có sức thu hút tất cả đàn ông trong vương quốc này.
Cô ấy có thể không phải là một người với nét đẹp rõ ràng, nhưng vẻ ngoài dễ bị tổn thương cùng với tính cách ngây thơ và xinh xắn - tất cả những điều mà Julia thiếu - đã khiến nhiều người xung quanh cô bị mê mẩn.
Và như vậy, theo quan điểm của Julia, Shada sở hữu vẻ đẹp nổi bật và lộng lẫy nhất.
Julia khó chịu vì bản thân thiếu sự quyến rũ này, và với địa vị của mình, nó khiến cô ta cảm thấy bị sỉ nhục. Theo lẽ tự nhiên, cô ta đánh dấu Shada là kẻ thù của mình.
"Ngươi đã làm sai sao?" Julia cười hài lòng với hướng đối thoại.
Công chúa ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế mềm mại, liếc nhìn Shada.
“Mau cởi hết ra. Ngươi không nghĩ rằng ngươi nên bị trừng phạt nếu ngươi làm điều gì đó sai trái sao?”
“Ahh! Công chúa! Xin người tha mạng!" Shada mở to mắt và vùng vẫy khi nhìn thấy những người hầu gái mạnh mẽ đang xé toạc quần áo của cô và một người hầu có khuôn mặt đáng sợ cầm theo cây roi da.
Sau khi sức khỏe nhà vua yếu đi, Công chúa Julia kiêu ngạo đã không sử dụng chiếc roi da lớn của mình. Nhưng hôm nay, cô ấy dường như không còn tự kiềm chế được nữa.
Mình đã làm gì sai? Shada khóc khi đôi vai lộ ra ngoài của cô rung lên.
Mình làm việc ở cung điện đã nhiều năm, nhưng chưa có một ngày được yên ổn kể từ khi vào điện Công chúa.
Tại sao Công chúa lại ghét mình đến vậy?
Cô run rẩy và mở mắt khi cây roi vụt lên, sẵn sàng tấn công về phía cô.
Mọi người quay đi, và Công chúa độc ác đang mỉm cười.
Shada nhìn chiếc roi đang từ từ đến gần, hình ảnh của Reaper vụt qua suy nghĩ của cô.
Mình không muốn chết. Một người giúp việc trước đây bị đánh bởi cây roi đó chỉ còn một nửa mạng sống.
Shada không biết sức mạnh hay lòng dũng cảm đến từ đâu, nhưng cô đã đẩy người hầu gái đang giữ cô bằng hết sức mình và chạy ra khỏi phòng.
Mọi việc diễn ra tương đối dễ dàng với Shada bởi vì họ không bao giờ nghĩ rằng cô ấy sẽ dám bỏ chạy.
"Các ngươi đang làm gì đấy? Bắt cô ta lại!" Nghe thấy tiếng chửi mắng của Công chúa, Shada nắm lấy bộ đồng phục bị rách một nửa của mình, thở hổn hển và bỏ chạy.
Cô sợ hãi nhìn lại. Những người hầu gái mà cô từng làm việc cùng đang đuổi theo cô.
Một nỗi kinh hoàng bao trùm lấy cô. Không ai có thể giúp cô ấy.
Mình không thể bị bắt và bị đánh đập. Mình phải chạy!
Nhưng giữa lúc đang chạy thở hổn hển, cô va phải ai đó rất mạnh và ngã xuống sàn nhà.
"Áaa!"
Những lúc thế này, ai lại đứng ngoài hành lang!
Những giọt nước mắt uất hận trào ra quanh mắt cô. Qua tầm nhìn mờ ảo của mình, Shada nhìn thấy một người đàn ông đang nhìn cô với vẻ mặt bình tĩnh đến chói mắt.
Mái tóc vàng bạch kim của anh ta lấp lánh, và đôi mắt màu xanh lục lạnh lùng sống động với chiều sâu bí ẩn. Những đặc điểm kỳ lạ giống như tác phẩm điêu khắc hoàn hảo của anh ta tạo nên ấn tượng về một sinh vật thông minh và băng giá. Một thanh kiếm bên hông anh ta đang tỏa sáng một cách nguy hiểm trong mắt cô… Shada nuốt nước bọt, tê dại vì hoảng sợ.
"À ha! Đồ khốn này, cô dám bỏ chạy… Ách, Bá tước Kirchner.”
Jill, một người hầu của Công chúa Julia đến gần, và lời nói của cô ta đứt quãng vì bối rối. Cô ta cúi đầu trước Bá tước.
Ánh mắt của người đàn ông lướt qua Jill, rồi quay lại Shada đang thở dốc.
Shada biết người này là ai. Cô không thể không biết. Ngài ấy nổi tiếng khắp vương quốc này.
Bá tước Huey von Kirchner.
Ngài ấy nổi tiếng với trận hải chiến nguy hiểm và vĩ đại vài năm trước. Bá tước là hậu duệ của một gia đình danh giá và là một hiệp sĩ đầy triển vọng.
Shada nghe những người hầu gái bàn tán xôn xao về việc ngài ấy đã giành được chiến thắng lớn trên biển và được phong tước vị Bá tước.
Một lần khác, ngài ấy cũng ngăn chặn những người phe đối lập nổi dậy, những người phản đối chế độ quân chủ và ám sát nhà vua.
Trên thực tế, điều đáng chú ý hơn và thu hút sự quan tâm nhất, đó là ngài ấy chính là vị hôn phu của Công chúa Julia.
Đôi mắt xanh lục của Bá tước Kirchner quét qua bộ đồng phục hầu gái rách nát của Shada. Shada cảm thấy cái nhìn chằm chằm của anh ta. Cô lập tức che ngực mình lại với khuôn mặt đỏ bừng.
Trái tim cô đập thình thịch vì sợ hãi như một bản năng rằng có một kẻ thù lớn chưa biết rõ đang đứng trước mặt cô.
Đôi mắt hồng ướt đẫm nước của Shada giống như một con thỏ nhỏ run rẩy. Đôi mắt Bá tước lóe sáng khi nhìn vào đôi mắt hồng nặng trĩu nước mắt, xấu hổ và hoảng sợ của cô.
Miệng Bá tước cong lên như một quái vật phóng đãng. Shada vội vàng cúi đầu; nụ cười đen tối của ngài ấy thật kỳ lạ và đáng sợ.
Tay và chân cô run lên khi mắt anh nhìn lên làn da trần của cô trong một khoảng thời gian im lặng kéo dài.
Một bàn tay đeo găng đen chậm rãi tiến đến cái đầu đang cúi xuống của Shada.
“Ồ, Huey. Ta không biết chàng sẽ đến mà không có một thông báo trước nào."
Bá tước rút tay lại.
Anh lịch sự cúi chào công chúa xinh đẹp, người đang ngượng ngùng đỏ mặt khi nghiêng đầu trước bộ dạng đau khổ của Shada.
"Xin chào công chúa."
"Ai da, chỉ cần gọi ta bằng tên thôi."
Trước màn chào hỏi duyên dáng và hoàn mỹ, công chúa Julia hài lòng, nhưng cô ấy giả vờ chán nản.
Điều thú vị là, nàng công chúa hung dữ này lại say mê vị cứu tinh của cha mình.
Mặc dù tính khí của công chúa không phải là bí mật gì, nhưng không ai dám nói xấu công chúa độc ác trước mặt Bá tước.
Bá tước lẽ ra đã nhìn thấy bộ mặt thật của vị hôn thê của mình lúc này. Vậy anh ta đang nghĩ gì?
Bá tước Kirchner nhẹ nhàng nói chuyện với công chúa, người đang không thể che giấu sự ghen tị với vẻ đẹp như tranh vẽ của Shada.
"Làm sao tôi có thể thô lỗ như vậy?"
“Thứ lỗi, Huey. Giữa chúng ta làm sao mà có sự thô lỗ được? ”
Trước sự càu nhàu của công chúa, anh chỉ cười nhẹ và hỏi một câu. "Đây có phải là hầu gái của công chúa không?"
"… Đúng. Cô ta rất vô lễ, vì vậy hầu gái của ta sẽ dạy cho cô ta một bài học."
“Hừm, một cô hầu gái thô lỗ. Tôi không nghĩ cô ấy sẽ có ích gì đối với công chúa.”
Julia ngượng ngùng gật đầu trong khi gò má cô hạnh phúc ửng hồng khi nghe vị hôn phu đứng về phía mình. "Vâng, đúng vậy. Ngày hôm nay ta sẽ đuổi cô ta đi."
Nghe một cuộc trò chuyện bình thường về cuộc sống của cô ấy lặp đi lặp lại trong đầu, Shada kìm nén tiếng thở.
Mình thà bị đánh, và nhanh chóng vượt qua nó.
Vấn đề là Julia sẽ không bao giờ để Shada ra đi với một cơ thể nguyên vẹn.
Bá tước Kirchner liếc nhìn bộ dạng run rẩy của Shada và mỉm cười với vị hôn thê đang nhìn mình một cách háo hức.
Ngài ấy đã nói một điều mà không ai ngờ tới.
P/S: Chào mọi người. Mình lại vừa đào thêm một bộ siêu sắc nữa đây ạ. Bộ này độ H ngang ngửa với bộ Nữ Công tước và người chồng ác ma luôn nha. Và có nhân vật nữ 8 xấu xa nhưng vô cùng quyền lực nên hứa hẹn sẽ gây ra nhiều sóng gió cho nữ 9 nhà ta. Các bạn nhớ đón xem anh nam 9 sẽ xử lý như thế nào nhé.