Chương 7
Đôi mắt anh mỉm cười với cô. "Vì vậy, không có lý do gì để cảm thấy gánh nặng cả, cô Shada."
Gương mặt Shada nóng lên một chút, phát sốt trước cách anh chăm sóc và an ủi cô. Giọng Bá tước cứ văng vẳng bên tai Shada.
Ngài muốn làm những việc này? Là sao? Ngài muốn đối xử tốt với tôi? Tại sao?
Khi những câu hỏi chạy qua đầu Shada, Bá tước cởi chiếc mũ ren trắng của cô ra. Cô cố gắng tránh nao núng khi anh chạm vào tóc cô, nhưng cô mất hết sức lực và căng thẳng khi bắt gặp ánh mắt của anh.
Bá tước Kirchner cởi bím tóc cho Shada. Cảm giác thật kỳ lạ khi có ai đó chạm vào tóc mình. Khi những đầu ngón tay cứng rắn của anh chạm vào tóc cô, anh nhẹ nhàng xoa bóp da đầu cho cô.
Lúc Shada còn nhỏ, không ai chạm vào mái tóc của cô như thế này, ngoại trừ mẹ cô. Cảm giác thật không quen và vụng về, nhưng Shada không ghét những động tác dịu dàng mà có vẻ thận trọng này.
Cô cảm thấy cơn buồn ngủ dâng trào khi tác dụng phụ của thuốc xuất hiện. Shada mơ màng ngủ dưới bàn tay bá tước và sau đó cố gắng giữ cho mình tỉnh táo. Chẳng mấy chốc mái tóc đen của cô đã vương vãi trên chiếc áo gối và ga trải giường màu trắng.
Bá tước Kirchner hạ tay xuống, nhìn vào đôi mắt màu hồng đào lấp lánh và khuôn mặt trái xoan nhỏ bé được quấn quanh bởi mái tóc đen óng ả. Anh nói trễ một nhịp.
"Cô Shada."
"Vâng, thưa chủ nhân."
"Shada."
Shada tròn mắt. Đây là lần đầu tiên bá tước tước bỏ danh hiệu nghi lễ của cô và chỉ gọi tên cô.
"Ai đã đặt tên cho cô?"
"Cha tôi."
"Ông ấy có một hương vị đặc biệt."
"Vâng, tôi đã nghe nói vài lần rằng cái tên này là duy nhất."
"Không, nó giống như tên một con chó con."
Shada chết lặng, không thể tức giận. Thật là tuyệt vời, và một nhận xét ngớ ngẩn như vậy lại thản nhiên được thốt ra với một khuôn mặt cao quý như vậy. Hơn nữa, thật buồn cười khi nghĩ rằng, cô, một người giúp việc, có thể phản đối hoặc giận dữ với chủ nhân của mình.
Bá tước thêm một lời nhận xét vào khuôn mặt hoang mang của Shada.
"Cô trông giống một con mèo hơn là một con chó".
Thật là hay. Ngài đang khen hay đang chửi tôi vậy?
Shada đột nhiên nhảy mũi, Bá tước nhếch môi im lặng.
Anh nắm lấy vài sợi tóc của cô và chạm vào nó bằng một cử chỉ vuốt ve.
Shada buộc phải nói điều gì đó khác để cô có thể phân tán tâm trí khỏi sự đụng chạm của anh.
“Tôi đoán ngài thực sự thích động vật. Ngài thích cưỡi ngựa ”.
"Ừm."
Bá tước đã khẳng định một cách vô nghĩa.
"Ta thích…"
"Có phải vì ngựa là loài vật xinh đẹp không?"
“Đúng, đó là một lý do nhưng….” Bá tước tiếp tục nói nhẹ nhàng. "Nhưng ta thấy vui vì ta là người duy nhất leo lên và cưỡi nó".
Shada ngừng nói.
Bá tước thì thầm buồn ngủ, mở miệng nhìn chằm chằm vào cô.
“Xinh đẹp là tốt, nhưng nếu không được cưỡi lên đỉnh thì còn gì đáng buồn bằng”.
"… Dạ vâng."
"Bởi vì ta không thể tận hưởng nó."
Shada không thể rời mắt khỏi đôi môi của người đàn ông. Cô ấy nghĩ rằng mình đang trở nên kỳ lạ. Mặc dù không có sắc thái tình dục trong giọng nói đơn điệu của ngài ấy… nhưng không hiểu tại sao cô lại cảm thấy có một sự thô tục nào đó.
Shada lờ mờ suy nghĩ, mơ hồ với cơn sốt cao hơn trước.
Không, nhưng… Nó thực sự có ý nghĩa gì không? Liệu ngài ấy nhìn mình bằng đôi mắt nặng trĩu đó rồi chỉ thản nhiên nói những điều như vậy thôi sao?
Đầu óc cô hỗn loạn. Đôi mắt hồng của cô phản chiếu đôi mắt màu xanh lục của Bá tước.
Từ từ, như có một cảm xúc dâng trào, vẻ mặt bình tĩnh của anh thay đổi hoàn toàn. Đôi mắt anh căng lên như thể đang ôm một thứ gì đó khi phần trên của anh nghiêng về phía cô. Đầu anh cúi xuống sát mặt cô. Trong nháy mắt, người đàn ông đến gần và nhốt cô vào trong bóng tối.
“Chủ nhân—?” Anh không trả lời.
Môi cô bị nuốt chửng như một tia chớp. Theo phản xạ, bàn tay vùng vẫy của cô đan vào tay anh và bị ấn chặt xuống nệm. Chiếc lưỡi nóng bỏng khẽ liếm và càn quét môi cô. Sau đó anh trêu chọc phần thịt bên trong đỏ hồng và nuốt lấy nước bọt của cô.
Đó là một nụ hôn mãnh liệt, cuồng nhiệt và khắc nghiệt như nuốt chửng một cơn bão. Shada choáng ngợp trước dục vọng và sự gợi cảm của làn da đến nỗi cô rên rỉ.
Haa- Anh thở dài với một tiếng gầm gừ thấp, một khoảnh khắc dừng lại. Và với một tinh thần thậm chí còn hoang dã cùng với lực mạnh mẽ hơn, anh lao vào đôi môi đang hé mở của Shada.
Giữa lúc bị hôn điên cuồng, Shada cảm thấy chiếc giường đổ nhào như thể có vật gì đó đè lên. Bây giờ cơ thể anh hoàn toàn nằm trên người cô. Bàn tay to lớn của anh đan vào mái tóc đen của cô vuốt ve và che đi đôi gò má đang nóng bừng của cô.
Mỗi nơi trên cơ thể Shada khi bá tước chạm vào đều như phát sốt lên. Vật lộn với sự phấn khích lạ thường, Shada bám chặt lấy Bá tước theo bản năng. Bá tước Kirchner xoa xoa đùi và mông của cô, sau đó xoay đầu lại và dùng lưỡi của mình liếm lấy ngực cô.
Shada choáng váng trước cử chỉ tình dục trắng trợn ấy. Cô thở hổn hển, và anh từ từ nhếch môi lên. Ưm, môi người đàn ông lấp lánh nước trông thật gợi tình. Đôi mắt khao khát ấy giông như một con thú đói.
Những ánh mắt trao đổi tiếp tục diễn ra giữa sự im lặng. Shada nhắm mắt thật chặt và sau đó mở ra. Đôi mắt xanh lục sáng rực rỡ hơn bao giờ hết. Đầu cô đờ đẫn và trống rỗng. Ngay cả trong lúc cô hoa mắt thì hình ảnh người đàn ông ấy vẫn hiện rõ ràng đến mức khiến cô choáng váng.