Ngạo Nghễ Trảm Thần

SS Hà Thần
Cập nhật:

Chương 91 "Tên đó hung hãn vậy sao?"

 

Chưởng quầy vừa mới nói xong Thương Khung Thần Cái đã bệt mông xuống đất. Đối với mà nói thì một nghìn bốn trăm lượng vàng có nhiều hay không? Quả thực không tính là nhiều. Hồng Hoa hội có hơn một nghìn người, gom một người một lượng vàng là đủ thôi. Nhưng đạo lý không thể giảng giải như vậy được. Hôm qua chuộc Cao lão đại đã phải tốn không ít tiền rồi, bây giờ lại tốn nhiều tiền để chuộc bản thân như vậy, lâu dài về sau phải làm sao đây? Trò chơi mới mở server được vài ngày, huynh đệ trong bang chưa được lợi ích gì, vất vả kiếm được dăm tiền lại bị bang chủ trấn lột hết, là ai thì cũng sẽ có ý. Dẫu sao mọi người gia nhập bang hội lớn đều thực sự mưu cầu lợi ích tài nguyên từ đó, bây giờ một tí lợi lộc cũng chẳng vớ đưuọc, lại phải ngày ngày ra ngoài tặng tiền, bang chúng thật sự là bị thiểu năng trí tuệ hay sao? "Lão đại!" Ngay lúc Thương Khung Thần Cái bó tay, rốt cuộc Cẩu Tiểu Minh đã dẫn theo viện binh của Hồng Hoa hội đến tửu điếm, hắn ta thấy Thương Khung Thần Cái ngồi bệt dưới đất thì sốt ruột hô to: "Người đâu rồi? Bắt hay là đã giết?" Thương Khung Thần Cái ngẩng đầu liếc nhìn Cẩu Tiểu Minh nói: "Chạy rồi!" "Chạy rồi?" Cẩu Tiểu Minh khó tin nói: "Các ngươi nhiều người như vậy mà còn có thể để cho hắn chạy mất, hay các ngươi không tiến hành theo kế hoạch phải không?" "Kế hoạch hả?" Thương Khung Thần Cái thoáng liếc nhìn gỗ vụn đầy trên mặt đất, vẻ mặt bất đắc dĩ. "Đây..." Cẩu Tiểu Minh với vẻ mặt mờ mịt. Bấy giờ những người khác của Hồng Hoa hội tụ lại, mồm năm miệng mười thêm mắm dặm muối kể lại chuyện vừa xảy ra. Cuối cùng họ vẫn không quên nói với vẻ căm giận: "Trước khi đi tên chó chết đó đập phá khiến cho ông chủ tửu điếm bắt chúng ta bồi thường..." Nghe lời kể của mọi người trong quán, Cẩu Tiểu Minh và viện binh vừa chạy tới ngốc ngay tại trận. Người chơi đi theo Thương Khung Thần Cái đến tửu điếm bao vây Vương Viễn có chừng năm sáu chục người, ai ai cũng đều là cao thủ tinh anh Hồng Hoa hội, thậm chí Thương Khung Thần Cái còn là một cao thủ tuyệt học, với lại trước khi đến mọi người còn vạch ra kế hoạch không hề sơ hở. Chuẩn bị kỹ càng như thế lại vẫn để cho người ta chạy mất, đây thực sự khiến cho người người không thể tin được. "Tên đó hung hãn vậy sao?" Cẩu Tiểu Minh kinh ngạc hỏi Thương Khung Thần Cái. "Đúng vậy! Hắn rất lợi hại!" Thương Khung Thần Cái khẽ gật đầu, cũng không định nói nhiều về việc vừa mới xảy ra. "Hắn ta đâu chỉ lợi hại, quả thực tàn nhẫn!" Thương Khung Thần Cái không tính kể những chuyện vừa rồi, nhưng nhiều người thì lắm chuyện, người chơi Hồng Hoa hội may mắn còn sống bắt đầu thảo luận việc này trên kênh nội bộ bang hội. Cũng không biết kẻ đần nào trong bang hội nói: "Tốt nhất mọi người phải cẩn thận một chút, lúc rời đi tên hòa thượng kia đã nói sau này thấy người chơi Hồng Hoa hội chúng ta, gặp người nào sẽ giết người đó!" "Con mẹ nó!" Nhìn những dòng chat bay lên, Thương Khung Thần Cái muốn bịt cái miệng thối của tên đó cũng không kịp nữa rồi. "Xôn xao!" Quả nhiên người chơi vừa gửi tin ra, kênh nội bộ bang hội Hồng Hoa hội nhất thời náo động hẳn lên. Tục ngữ có câu "Không sợ trộm cướp chỉ sợ trộm nhớ kỹ mình". Thực lực Vương Viễn ra sao thì người chơi Hồng Hoa hội đều thực sự chứng kiến. Một cao thủ tuyệt học dẫn theo mười mấy cao thủ tinh anh đều bị đánh cho tan tành, đủ thấy sức mạnh thực sự của hắn. Bị kẻ hung tàn như vậy nhớ kỹ, đổi thành ai thì trong lòng cũng cảm thấy áp lực cả. Ngay trong Hồng Hoa hội một cơn khủng hoảng hoang mang rất nhanh đã lan rộng trong Hồng Hoa hội. Thấy trong bang hội lúc này người người lo sợ, Thương Khung Thần Cái không biết nên làm thế nào mới phải. Chuyện trong tửu điếm đã truyền đến ồn ào huyên náo, xem như Hồng Hoa hội và Vương Viễn đã hoàn toàn kết thù kết oán với nhau. Nếu nhận thua và bỏ tiền mua quạt về, thì Thương Khung Thần Cái lại không nuốt trôi được cục tức này, hơn nữa Hồng Hoa hội chắc chắn cũng sẽ cực kỳ mất thể diện.