Nghèo Khổ Làm Cho Ta Không Từ Thủ Đoạn

Nửa Ba Ly Cô Ca Cô la
Cập nhật:

Chương 07 Không Công Bằng, Ngươi Lừa Trẻ Vị Thành Niên!

“Cảm ơn đã ghé thăm, hẹn gặp lại lần sau!” Colline nói. Lúc nói ông có thể dời con mắt khỏi cuốn sách có hình trắng trắng tròn tròn đó được không? An Nhiên bó tay rồi. Đôi mắt cô đảo qua cái bàn kế bên Colline, cô bỗng nhìn thấy rất nhiều sách nằm ở trên bàn. 《 Máy móc thủy lực 》, 《 Hệ thống truyền năng lượng điện 》, 《 Máy móc: Từ bắt đầu tới thành thạo 》, 《 Mạch điện: Từ bắt đầu tới thành thạo 》, 《32 loại vải được sản xuất tại 1886 》...... Những cuốn sách này chồng chồng lên nhau ở trên bàn, cộng lại khoảng mười mấy cuốn. Đôi mắt An Nhiên lập tức sáng lên. Chúng là kinh nghiệm, kỹ năng, nghề nghiệp mới! Hơn nữa đây không phải là những cuốn sách nghiệp dư! An Nhiên thu chân lại. “Ông chú, sách này có bán không?” An Nhiên gấp gáp hỏi. “Ân?” Colline một tay buông sách, một cái tay tháo mặt kính xuống, tiếp đó hắn nheo mắt nhìn chằm chằm An Nhiên: “Con muốn mua sách để làm gì?” “Đương nhiên là mua về đọc rồi, chú cho rằng tôi nhiều tiền tới mức không biết xài chỗ nào à?” An Nhiên nhìn hắn giống như một ông chú thiểu năng trí tuệ. Colline ho khan một tiếng: “Ý của chú là một đứa con gái nhỏ như con đọc mấy loại sách này để làm gì?” “Học tập.” An Nhiên nói một cách đương nhiên. “Vậy à.” Colline gật gật đầu tán thưởng: “Giỏi lắm.” “Vậy chú có......” An Nhiên hỏi. Colline dùng hai tay ôm ngực: “Nhưng mà chú không bán.” “Chú......” An Nhiên trợn to hai mắt, thôi thôi, cô không phải là người ép mua ép bán. Cô tiếp tục thử dò xét: “Nếu không bán thì có thể cho mượn hay không?” “Không cho.” Thậm chí Colline còn không hề do dự dù chỉ nửa giây. “......” Sao người này lại nhỏ mọn như vậy! An Nhiên không vui. Bất quá sách là đồ cùa Colline , hắn làm thế nào đều là quyền của hắn. An Nhiên chỉ có thể tiếp tục thỉnh cầu theo cách khác: “Vậy con có thể đọc ở ngay ở chỗ này được không?” “Hửm?” Colline có hứng thú nhìn An Nhiên từ trên xuống. “Nghĩ không ra con lại cố chấp tới vậy.” Colline để cuốn sách xuống lần thứ N, hắn dùng một tay chống cằm nói: “Được thôi. Nếu đã tới nước này mà ông chú đây còn từ chối thì có vẻ hơi vô nhân tính, chỉ cần con không quấy rầy tới chú là không sao.” Nice! An Nhiên âm thầm nắm chặt tay, cô lại tiến thêm một bước vững chắc trên con đường trở nên mạnh mẽ hơn. “Cám ơn ông chủ.” An Nhiên rất muốn đọc ngay và luôn nhưng tay cô vẫn còn cầm cái linh kiện TV, hơn nữa cô cũng không nhất thiết phải đọc liền. Cô vội vàng chạy về nhà đứng trên ghế rồi thay đổi linh kiện bị hư hỏng. Tháo ra gắn lại tốn không tới 5 phút. “Bạn đã hoàn thành sửa chữa【 TV cũ kỹ hư hại 】, đánh giá B, nhận được 23 kinh nghiệm.” Kinh nghiệm của nghề phụ chỉ có thể dùng để thăng cấp cái nghề đó, nhưng nghề chính lại không như vậy. Mỗi một cái nghề chính thường có một cây kỹ năng hoàn chỉnh riêng, kinh nghiệm bản thân kiếm được thuộc nghề chính từ những nhiệm vụ hay hoạt động đều có thể được bản thân phân phối một cách tự do. Ví dụ như bản thân có thể dùng kinh nghiệm đó để thăng cấp Lv nghề chính, có thể dùng nó để thăng cấp kỹ năng, thậm chí là còn có thể dùng nó để thăng cấp luôn cái nghề phụ. Những kinh nghiệm này giống như dầu cù là bôi trơn, bản thân muốn chét vô chỗ nào cũng được! Miễn là có chỗ để chét! Cơ mà An Nhiên chỉ mới kiếm được 23 kinh nghiệm, hoàn toàn không đáng chú ý, cô sẽ để dành sử dụng sau. Nhìn mặt trời để đoán thời gian, có lẽ là giữa trưa. Dòng thể lực trên bảng thông tin cá nhân: 【 Thể lực: 40/48】. An Nhiên trực tiếp ăn hai cái bánh đậu xanh Bình Thường để tăng thể lực lên 46. Vì nghèo khổ nên cô đã tạo ra một phương án giảm chi tăng thu. Chưa có cách nào khác để kiếm tiền thì phải xài kỹ từng đồng một. Đầu tiên là vấn đề ăn uống, độ đói trong game và thể lực là một, chỉ cần ăn đồ ăn bình thường là có thể bổ sung thể lực nhằm giảm đói, cứ mỗi lần tuột thể lực là An Nhiên sẽ ăn bánh đậu xanh bổ xung thể lực liền. ...... An Nhiên nghỉ ngơi chờ cho tới khi ánh sáng từ mặt trời bớt độc ác thì cô bắt đầu đẩy xe bán bánh ngọt đi. Vẫn là chỗ bán cũ, vẫn là con hẻm đó, An Nhiên ngồi ở trên ghế nhàm chán nhìn bầu trời. Nếu lúc này cô có sách của Colline để đọc thì tốt biết bao. An Nhiên bắt đầu tính toán con đường phát triển cho bản thân. Đầu tiên là cái nghề chính Kỹ Sư Thực Tập này chắc chắn phải chuyển đổi thành nghề cao cấp hơn. Mặc dù có còn hơn không nhưng kỹ sư có rất ít khả năng chiến đấu, cho dù có cố gắng kéo nó lên cấp cao hơn để có thêm sức chiến đấu thì nó vẫn kém hơn nhiều những nghề thuộc kiểu chiến đấu chủ lực. Mục tiêu cuối cùng của An Nhiên là một cái nghề có sức chiến đấu càng mạnh càng tốt. Từ kỹ sư chuyển sang nhà khoa học thì không ổn, nhưng mấy nghề như thợ máy hay chuyên gia súng ống thì có thể xem xét. Thợ máy thời gian đầu sẽ khá gian nan, nhưng khi phát triển rồi thì sẽ dần dần lộ ra đôi răng nanh sắc bén. Vô hạn trang bị = vô tận hỏa lực, một người có thể nhẹ nhõm điều khiển cả một hạm đội vũ trụ. Hoặc điều khiển robot làm con dao găm thẳng vào tim kẻ thù. Còn chuyên gia súng ống là một cái nghề có con đường phát triển tương đối vững vàng, thân thể linh hoạt và hỏa lực bộc phát mạnh mẽ rất thích hợp để PK hành hạ người chơi, tài nguyên cần thiết cũng ít hơn nhiều so với thợ máy. Nhưng vấn đề ở chỗ khả năng kiếm tiền của thợ máy cao gấp mấy lần chuyên gia súng ống. Quan trọng hơn là ở chỗ Colline có sách tri thức quan trọng dành cho nghề thợ máy. “Ê, có nghe chú mày nói không?” Xe đẩy bị gõ vang thùng thùng, An Nhiên ngẩng đầu nhìn thì thấy một người đàn ông có gương mặt dễ làm cho người khác căm ghét. Gương mặt bánh nướng, mắt to, mũi to, ngay cả cái miệng cũng to. Sau lưng hắn còn có một chiếc xe. “Có chuyện gì không?” An Nhiên hỏi. “Cái này bán sao?” Hắn gõ gõ xe. An Nhiên thành thật trả lời: “2 Bilo một cái.” Hắn kinh hãi nói: “Cái đờ mờ, mày ăn cướp à? 2 Bilo một cái? Kẻ có tiền như chú mày cũng đếch thèm mua thứ này.” Có người ngay thẳng tự nhận là bản thân có tiền vậy sao? Mặc dù chính xác là có tiền hơn cô. An Nhiên lạnh lùng trả lời: “Tay nghề tổ truyền, bánh đậu xanh của tôi tốt hơn mấy chỗ khác, 2 Bilo một cái là giá trung bình, không tin thì ông tự đi hỏi mấy người trên đường này coi.” “5 Bilo, đưa chú mày 5 cái.” Hắn trực tiếp móc ra một tờ tiền 5 Bilo đập lên xe, có vẻ là hắn có tiền thật. Mặc dù An Nhiên rất hy vọng có đại gia nào đó dùng tiền để vũ nhục nhân cách của cô, nhưng mà 5 Bilo đổi 5 cái bánh đậu xanh? Tiền vốn một cái bánh là 1 Bilo mà giờ cô phải cho free? An Nhiên trả lời với tính khí nóng nảy: “Ông kiếm chuyện à?” “Không sai, chú mày đang kiếm chuyện.” Hắn nghiêm túc gật đầu một cái. An Nhiên hít sâu một hơi: “2 Bilo một cái, thích mua thì mua, không mua thì biến!” Người họ An không nhịn nhục! “Tính cách ngay thẳng, chú mày thích!” Người đàn ông dựng ngón trỏ lên thành biểu tượng ?, tiếp đó hắn nhấn nút trên đồng hồ đeo tay rồi nói. “Ê, Cyro, mau tới đây.” An Nhiên cười lạnh, cô muốn coi coi kẻ này có thể chơi chiêu gì, mặc dù NPC trên con đường này không đáng tin cậy nhưng vào lúc quan trọng thì lại hỗ trợ lẫn nhau, nhất trí đối ngoại. Đối thoại kết thúc, người đàn ông đó bình thản vòng tay ôm ngực. An Nhiên cũng bình thản tại chỗ. Sau một lát, đột nhiên có một chiếc xe phóng ra từ trong hẻm, An Nhiên nheo mắt nhìn, hình như trên xe có mấy chữ to. Nheo mắt nhìn kỹ hơn, đó là mấy chữ “Cục quản lý bộ mặt thành phố”. “Hả?” Cái xe đó dừng lại trước xe bán bánh của cô, ngay sau đó có bốn người đàn ông vạm vỡ nhảy ra. “Chính là chiếc xe này, lôi đi!” Người đàn ông vung tay chỉ. “Khoan!” An Nhiên bừng tỉnh, cô nhanh chóng ngăn cản nhưng tay cô đã tuột khỏi xe đẩy. “Mấy người dựa vào cái gì mà lại lấy xe của tôi!” An Nhiên nổi giận, đây chính là miếng cơm của cô. Người đàn ông cười lạnh một tiếng, hắn móc từ trong túi ra một tờ giấy phe phẩy trước mặt An Nhiên: “Chỉ bằng cái này.” Trên giấy đại khái viết: “Hưởng ứng theo chính sách mới của chính phủ, chung tay chế tạo một song nguyệt thành hoàn toàn mới!” Sau dấu chấm than là hơn một ngàn chữ bla bla bla. Xe đẩy đã bị đưa đi, An Nhiên lập tức chửi: “Ông cố ý kiếm chuyện đúng không, cái *** nhà ông, tôi liều mạng với ông.” Người đàn ông lùi về sau một bước rồi bình tĩnh nói: “Uy hiếp nhân viên công chức.” Tiếp đó hắn làm hành động “Giả bộ giả tịch”. “Ê, Cyro, tôi, Lannard, báo cảnh sát!” An Nhiên nhìn xung quanh, mấy người bán hàng ở gần người thì cúi đầu nhìn đất, người thì ngẩng đầu nhìn trời. Bọn NPC này thật sự không phải người! VÃI CHƯỞNG! “Hú hú......” Rất nhanh xe cảnh sát đã tới. Cửa xe mở ra, bốn người đàn ông vạm vỡ bước xuống. “Từ từ......” “Chúng tôi đã tiếp nhận thông tin báo cảnh sát, cô đã dính líu tới tội uy hiếp nhân viên công chức, cần phải tạm giam ba ngày.” An Nhiên trực tiếp bị trói. “Cái *** .” An Nhiên nhìn chằm chằm Lannard. “Ông chờ đi, ông chờ đi!” “Tiếp tục uy hiếp nhân viên công chức, tạm giam thêm ba ngày!”