Nghèo Khổ Làm Cho Ta Không Từ Thủ Đoạn

Nửa Ba Ly Cô Ca Cô la
Cập nhật:

Chương 08 Bạn Tù Sát Vách

Con đường mới tại song nguyệt thành rất bằng phẳng. Khu vực mới tại song nguyệt thành có rất nhiều cây xanh. Khu vực mới tại song nguyệt thành được quy hoạch rất bài bản. Nhưng kỹ thuật lái xe của cảnh sát tại song nguyệt thành lại tệ vãi đậu xanh. Hơn nữa cục cảnh sát phụ trách quản lý khu vực An Nhiên buôn bán lại không nằm ở khu vực mới. Xe cảnh sát quặt bảy lần rẽ tám lần thì mới tới cục cảnh sát. Tiếp đó An Nhiên bị quăng vô trong một căn phòng nhỏ. “Rầm!” Cửa sắt bị đóng lại. An Nhiên lập tức vươn tay nắm lấy cái cửa sổ nhỏ nhỏ, vì vị trí cửa sổ hơi cao nên dù cô có nhón chân lên thì cũng chỉ tới được mép cửa sổ. Bất quá điều này không ảnh hưởng tới việc An Nhiên hô to: “Thả tôi ra, thả tôi ra.” “Tạm giữ 6 ngày vì lý do trị an, 6 ngày sau cô sẽ được tại ngoại.” Chú cảnh sát áp giải cô không thèm quay đầu nhìn. An Nhiên chỉ có thể im lặng ngồi dựa vào vách tường. Bảng thông tin cá nhân của cô đã có thêm một cái trạng thái mới. 【 Tạm giữ vì lý do trị an, thời gian còn lại là 5 ngày 23 giờ 59 phút 37 giây 】 Sao con game này tích cực chỉnh sửa hệ thống tù tội dữ vậy? Hoàn toàn không buông tha NPC lương thiện luôn. Mặc dù đang ở trong tù nhưng An Nhiên lại không lo lắng gì cả. Đây chỉ là chuyện xảy ra thường ngày trong game, nếu người chơi không tuân thủ quy định pháp luật của nơi mình đang ở thì kiểu gì cũng bị nhốt vô tù như cô. Chỉ là khi bản thân ở trong một chỗ âm u chật chội này thì thật sự là không dễ chịu chút nào. Vốn dĩ An Nhiên đang chuẩn bị thu xe về để đi đọc sách của Colline. Bây giờ không chỉ mất đi cuộc đời tự do mà cái xe đẩy kiếm tiền sống qua ngày của cô còn bị tên mặt chó cục quản lý thành phố Lannard lấy mất. Đây rõ ràng là không chừa cho cô đường sống, rõ ràng là hắn muốn ép cô lên dãy núi Kavkaz! Chị An Nhiên đây vốn dĩ muốn làm một người tốt! Đậu má Lannard, ngươi chờ đi, chờ tới khi chị mày ra tù đi! ...... An Nhiên đập đập cửa sắt, bên ngoài không có ai đáp lại cô, vậy là cô chỉ có thể nằm ở trên cái giường đơn sơ một cách nhàm chán. Hôm nay là ngày 2 tháng 6 nguyệt, mới đó mà mình đã sống ở thế giới này được hai ngày rồi, không biết là sau này...... “Chết mịa!” An Nhiên ngồi bật dậy. Không ổn rồi, nếu dựa theo cái trailer và mấy câu nói khi đó thì ngày 6 tháng 6 sẽ là ngày người chơi ồ ạt xuất hiện trong game, nhưng tới ngày đó cô vẫn còn ở trong tù, nghĩa là cô hoàn toàn không thể nào làm gì được. “Thả tôi ra, thả tôi ra!” An Nhiên tiếp tục đập cửa. Nhưng lần này không giống như lần trước, có lẽ là do không nhịn được nên một tiếng nói của người phụ nữ nào đó xuất hiện. “Yên lặng, cô đang làm phiền lúc tôi đọc sách!” “......” Chuyện này. An Nhiên hơi bất ngờ, cô không biết nên nói gì với người kia. Cũng may là người đó vẫn còn tiếp tục nói: “Cô có la rách cổ họng thì cũng chẳng làm được cái đách gì, chỉ cần là kẻ phạm tội đều sẽ bị nhốt vào tù, trừ một vài nguyên nhân đặc biệt ra thì không có bất kỳ ai có thể được ra tù sớm hơn. Tường ở phòng giám sát là tường cách âm, tên cai ngục chỉ xuất hiện lúc đưa cơm mà thôi.” An Nhiên lập tức cảm thấy đây là một vị tiền bối có kinh nghiệm phong phú, nếu không phải là ở trong tù rất lâu thì là người “Ra vào hai ba lần”. “Cô vào tù bao lâu rồi?” An Nhiên hỏi. Hiện tại cô đang rảnh không có gì làm nên muốn trò chuyện với NPC ở phòng kế bên đôi chút, coi như là để tìm hiểu thêm cơ cấu tương tác trong con game này. “Ba ngày .” Đối phương đáp. “Bữa sáng mỗi ngày là gì?” “Bánh bao nhân trứng.” “Bữa trưa mỗi ngày là gì?” “Hôm kia là bánh bao, hôm qua là bánh mì, hôm nay là cháo trắng.” Thảm tới vậy luôn? “Thế bữa tối mỗi ngày là gì?” Người đó im lặng một hồi rồi mới trả lời. “Cơm tẻ.” “À.” An Nhiên gật đầu: “Vậy bữa khuya mỗi ngày là gì?” “BỘP!” Sát vách đột nhiên vang lên một tiếng rất lớn, nó là tiếng sách đập mạnh xuống đất. “Cô xong chưa, muốn hỏi ăn cái gì thì sao không hỏi một lần cho xong luôn đi?” Xem ra cảm xúc của NPC rất phong phú, vậy mà lại còn biết cách bày tỏ bất mãn của bản thân. An Nhiên tiếp tục nói: “Vậy thì thay đổi chủ đề thôi, bây giờ cô đang dọc sách gì vậy?” Người đó thành thật trả lời: “《Lịch sử phát triển máy móc của 1886 》.” Là sách tri thức, đồ tốt! Đôi mắt An Nhiên sáng lên, cô phải nghĩ cách lấy nó. “Có thể cho tôi mượn đọc một chút không?” An Nhiên hỏi. Người đó kinh ngạc: “Cô thích đọc loại sách khô khan này?” An Nhiên nói: “Cũng không phải là thích, chỉ là ở đây thật sự quá nhàm chán.” “Không cho!” Đối phương chém đinh chặt sắt từ chối An Nhiên. Cô phản ứng dữ dội như vậy làm gì? “Tại sao lại không cho?” “Tôi có cho thì cô cũng không lấy được, hơn nữa cô biết nhàm chán còn tôi không biết à? Đưa sách cho cô thì tôi lấy gì đọc?” Đây là một vấn đề. An Nhiên nghĩ nghĩ: “Có thể nhờ cai ngục hỗ trợ lúc hắn vào đưa đồ ăn.” À cái đầu cô chứ à, rốt cuộc là có đồng ý hay không? Sao đám NPC trong【 Quần Tinh Chi Dạ 】 đều lạnh lùng như vậy? Không hề nhiệt tình chút nào. “Nếu không thì như vầy đi, tôi kể chuyện cho cô nghe, cô đưa sách cho tôi mượn được không? Khi đó cô sẽ không nhàm chán.” Đối phương nghiêm túc suy nghĩ trong một giây: “Cô kể trước đi, nếu thú vị tôi sẽ đưa sách cho cô mượn.” “Được, không thành vấn đề.” Nên kể câu chuyện gì đây ta. Nếu tên game là【 Quần Tinh Chi Dạ 】thì phải kể chuyện cho phù hợp với cái tên, phải liên quan tới Ngân Hà, phải liên quan tới chiến tranh. “Truyền thuyết về anh hùng Ngân Hà......” An Nhiên bắt đầu chậm rãi kể cho người đó câu chuyện mang tên Ngân Anh. Chiến tranh vũ trụ chập trùng đã hấp dẫn sự chú ý của người đó. Trên thực tế so với Ngân Anh thì bối cảnh thế giới game【 Quần Tinh Chi Dạ 】 càng mênh mông thần bí hơn nhiều. Cái bầu trời vũ trụ này có vô số thế lực lớn bé tới mức không thể đếm hết được, mối thù xung đột giữa các chủng tộc kéo dài hơn ngàn năm, chiến tranh tác động tới mấy nhóm chòm sao không phải số ít, thậm chí còn có chiến tranh liên thiên hà, mỗi một trận chiến đều sẽ hủy diệt một hệ sao cỡ nhỏ. (Tác giả: Cấp bậc thiên thể từ thấp tới cao trong truyện là: Hành tinh - Hệ sao - Chòm sao - Thiên hà ) Vô số thiên thể hóa thành cát bụi, cái tên bốn chữ 【 Quần Tinh Chi Dạ 】 này thật sự không hề sai. “Sao không nói tiếp đi? Vừa mới tới khúc đặc sắc mà?” Người kia vội vàng hỏi khi chờ mãi nhưng không nghe thấy An Nhiên nói. Cô hắng giọng một cái rồi nói: “Chờ tới khi có được sách thì tôi sẽ kể tiếp.” ? Đồ chó cắt ngang truyện...... “Vậy thì chỉ có thể chờ tới sáng ngày mai, hiện tại đã qua bữa tối.” Người đó tiếc nuối nói. “Emmm......” An Nhiên cũng chỉ có thể chờ, cô còn phải ở đây tận 6 ngày nên không cần gấp gáp. Ban đầu cô không nghĩ rằng mấy câu chuyện trong thế giới thực lại có thể hấp dẫn NPC trong game, có lẽ sau này cô có thể lợi dụng một chút. An Nhiên quay người trở giường, khi đang chuẩn bị đi ngủ thi cô liếc mắt thấy một cái đèn chiếu sáng cỡ nhỏ ở bên cạnh. Cô vươn tay tháo cái đèn chiếu sáng ra, động tác nhanh nhẹn dứt khoát, không lâu sau cái đèn bị rả thành một đống linh kiện, tiếp đó An Nhiên lại lắp ráp cái đèn lại. “Bạn đã hoàn thành sửa chữa【 Đèn chiếu sáng Bình Thường 】 , đánh giá A, nhận được 11 kinh nghiệm.” Quả nhiên hữu dụng.