Chương 19
19.
Tham gia một sự kiện lớn, gần như cả giới giải trí đều có mặt.
Không biết có phải phóng viên thấy tôi dễ b/ắt n/ạt không, rõ ràng Triệu Mặc ở ngay cách đó năm bước, vậy mà cô ta không hỏi cậu ấy, lại cố tình hỏi tôi.
“Thầy Dụ, xin hỏi anh và Triệu Mặc có qu/an h/ệ thế nào?”
“Bạn học, bạn bè, anh em, đồng nghiệp.”
Nói nhiều dễ sai, nên tôi trả lời ngắn gọn.
“Có tin đồn hai người đã không còn thân thiết nữa, điều đó có đúng không?”
Tôi cười tươi đáp: “Không có chuyện đó đâu. Chẳng qua là cậu ấy m/ua nhà, chuyển ra ngoài ở thôi, chúng tôi vẫn là anh em thân thiết.”
“Có thể chia sẻ về việc anh ném đồ ăn vào thùng rác không?”
Ôi trời, không hỏi thì thôi, hỏi là hỏi trúng ngay chuyện khó chịu! Đây là phỏng vấn hay cố tình làm khó người ta?
Tôi có thể nói thật không nhỉ?
Đang tính kéo Triệu Mặc lại để cậu ấy trả lời, thì cậu ấy đã bước đến bên cạnh tôi, nhàn nhạt đáp: “Anh em với nhau cãi nhau chút chuyện vặt vãnh là bình thường mà.”
“Là cãi nhau thế nào vậy?”
“À, tôi đi quay phim xa, nhờ cậu ấy tưới giúp mấy cái cây. Khi về thì cây cối nhà tôi ch*t sạch hết.”
Trời đất, đúng là biết ch/ém gió! Cây của cậu ch*t là do tôi sao? Chẳng lẽ không phải tại cậu ấy dùng mấy cái công nghệ cao làm ngập úng hết cả à?
“Giữa anh và Dụ Kim có tình cảm nào vượt qua tình anh em không?”
Cứ phải moi cho ra chút tin động trời mới chịu được đúng không?
Moi đi!
Với cái tính cẩn trọng không để lộ chút thông tin nào của Triệu Mặc nếu ai có thể moi được tin gì từ cậu ấy, tôi sẽ livestream ăn gạch luôn!
“Có chứ!”
Hả? Tôi tròn mắt nhìn Triệu Mặc. cậu có biết cậu đang nói cái gì không?
Phóng viên hứng thú hẳn lên: “Anh có thể nói cụ thể hơn không?”
Cả đám phóng viên lập tức xúm lại, micro gần như chọc vào mặt cậu ấy. Cậu ấy nhìn tôi, chậm rãi nói: “Tình yêu trên đời không chỉ có một loại. Nếu có thể tìm thấy người tâm đầu ý hợp, bất kể là nam hay nữ, chúng ta đều nên trân trọng.”
Ai đó có thể giải thích giùm tôi, cậu ấy đang nói gì thế không? Cậu ấy phát đi/ên rồi sao?
“Tôi nghĩ rằng bất kỳ định nghĩa nào về tình cảm giữa tôi và Dụ Kim cũng đều quá hẹp hòi.”
Tôi sắp vỡ tan rồi... Thật muốn bịt miệng cậu ấy lại!
Cái gì mà kín như bưng chứ?
“Cùng chia sẻ ngọt bùi, vượt qua cửa tử, tình cảm của chúng tôi đã vượt xa mức anh em bình thường, chúng tôi là sinh tử chi giao!”
Những gì chúng tôi đã cùng trải qua, cộng thêm lời nói đanh thép của cậu ấy, khiến cụm từ “sinh tử chi giao” càng thêm nặng ký.
Nói hay lắm, sự thật là vậy mà!
Sau này nếu có phóng viên nào hỏi bóng gió những chuyện linh tinh, tôi sẽ lấy cái câu này mà chặn họng!
Từ nay về sau, chúng tôi cũng không cần tránh né nữa, đã là “sinh tử chi giao” rồi thì né cái gì nữa!
Từ nay tôi sẽ sang nhà cậu ấy ăn chực mỗi ngày!