Chương 23

23. Cậu ấy vào đoàn phim, tôi lấy danh nghĩa bạn bè tốt để đến thăm. Tôi đã m/ua rất nhiều thứ cho cậu ấy, bao lớn bao nhỏ. Nhưng sự bất ngờ mà tôi mong đợi không có, cậu ấy vẫn lạnh lùng như trước. “Cảm ơn, những thứ này tôi tự m/ua được, cậu thật sự không cần phải chạy một đoạn đường xa như vậy đâu.” Tôi đến đây chỉ để đưa đồ cho cậu ấy sao? Tôi chỉ muốn gặp cậu ấy. Cậu ấy trông có sức sống hơn, đẹp trai và tự tin hơn trước. Cảm giác hừng hực lúc năm nhất đại học đã quay trở về. Cậu ấy bận rộn với việc quay phim, không chào hỏi tôi. Tôi ngồi một bên, nhìn cậu ấy diễn với người khác. Nhìn từ đầu đến chân, rồi lại từ chân lên đầu. Sau khi dùng mắt ngắm cậu ấy một trăm lần, tôi mới nhận ra rằng mình chưa bao giờ thật sự ngắm cậu ấy một cách nghiêm túc. Mũi, miệng, xươ/ng quai xanh, eo, chân... không chỗ nào không quyến rũ. Các fan của cậu ấy nói đúng, cậu ấy thật sự là tuyệt sắc nhân gian. Cậu ấy không thèm để ý đến tôi, tôi cũng không có lý do gì để ở lại đây. Sau khi ngắm cậu ấy 108 lần, tôi quyết định về nhà. Tôi đã xem đi xem lại những khoảnh khắc đáng nhớ mà fan CP đã thu thập về chúng tôi trong suốt những năm qua. Tôi phát hiện một bí mật, có lẽ Triệu Mặc thực sự thích tôi. Trong những bức ảnh của fan, ánh mắt cậu ấy nhìn tôi rất trìu mến, nhưng tôi chưa bao giờ chú ý đến. Trong những video ghi lại cảnh đi bộ do fan quay, phần lớn thời gian tôi ở phía trước, cậu ấy ở phía sau. Cậu ấy luôn quan sát mọi thứ xung quanh, lắng nghe mọi thứ, giữ tư thế bảo vệ tôi mọi lúc mọi nơi. Còn có một đoạn video mà tôi chưa từng thấy. Khi tôi quay cảnh cưỡi ngựa, cậu ấy đứng bên cạnh lo lắng không thôi, thấy tôi sắp ngã, cậu ấy chạy còn nhanh hơn cả người huấn luyện ngựa. Móng ngựa suýt chút nữa đ/á trúng cậu ấy. Chạy đến giữa chừng thấy tôi đã giữ được thăng bằng, cậu ấy mới lùi lại. Anh em nào mà làm đến mức đó?