Chương 2
2.
“Cho nên, cậu cứ thế mà ra ngoài à?”
Thịt ba chỉ được ướp cẩn thận đang ở trên vỉ nướng nóng hổi lốp đốp kêu vang.
Châu Vi cầm chiếc kẹp lên lật mặt thịt lại, hỏi tôi.
Tôi gắp miếng thịt lên cắn một miếng: “Đúng vậy.”
Hơi nóng làm miệng tôi đ/au rát, tôi giơ tay quạt vài cái: “Đã nói là hai người bọn mình là hôn nhân thương mại không có tình cảm, cậu còn muốn mình thăm dò anh ấy.”
Châu Vi: …
Những đôi tình nhân trẻ trên phố giống như hành lá vậy, một củ tiếp nối một củ.
Tôi ngước lên nhìn một cái, u oán nói: “Mình cảm thấy mình như một góa phụ vậy, ngay cả trà sữa ly thứ hai nửa giá cũng không có ai uống với mình”.
Châu Vi gắp một miếng thịt đặt vào đĩa của tôi: “Cậu không phải còn có mình à? Lát nữa chị đây đãi cậu.”
“Huhu, Vi Vi cậu thật tốt.”
“Nhưng lễ tình nhân năm nay, người chồng giàu có của cậu không chuẩn bị quà gì cho cậu à?”
“Chuẩn bị rồi á, nhưng không dụng tâm chút nào.”
Tôi nhấc điện thoại lên cho Châu Vi xem.
Cô ngẩng đầu lên liếc nhìn một cái, đồng tử r/un r/ẩy, không thể tin nổi đếm số hiển thị trên đơn chuyển khoản: “Một, hai, ba... bảy...tám chữ số!”
“Còn có một viên kim cương xanh lục 30 carat mà anh ấy đã m/ua được trong cuộc đấu giá vài ngày trước khi đi công tác.”
“Cậu nói anh là có ý gì, lễ tình nhân tặng mình kim cương xanh lục*?”
*Màu xanh chỉ đội nón xanh = cắm sừng.
Châu Vi buột miệng nhả ra một câu ch/ửi: “Ch*t ti/ệt! Cậu đừng khoe khoang trá hình nữa được không!”
“Có người chồng như vậy thì ở góa mình cũng nguyện ý!”
Tôi thở dài: “Cậu không hiểu đâu, tất cả những số tiền này sẽ chỉ khiến mình cảm thấy trống rỗng vô tận”.
“Cút đê! Sự trống trải này không muốn thì cho mình, lát nữa trà sữa cậu bao.”
Châu Vi tức tối nhấp một ngụm nước trà: “Nhưng mà bé yêu à, cậu thực sự cho rằng chồng cậu không quan tâm đến cậu sao?”
“Cậu nhìn bên kia kìa, bọn họ đã theo chúng ta rất lâu rồi đó.”
Cô nâng cằm lên nhìn sang phía nào đó của trung tâm thương mại, còn tôi nghi hoặc nhìn theo hướng cô ấy chỉ.
Có vài người đàn ông cao lớn mặc thường phục* đang đứng đó.
*Ở đây chỉ là thường phục của cảnh sát ngầm.
“Ý là gì, bọn họ là ai?”
“Chắc là do chồng cậu phái đến, từ lúc chúng mình bắt đầu hẹn hò đã luôn theo chúng mình rồi.”
“Hoài Túc?”
Không thể nào chứ?
Khi tôi nói sẽ đi hẹn hò với cún con, anh chẳng nói hai lời đã đồng ý mà.
“Xem ra chồng cậu vẫn rất quan tâm đến cậu đó nhanha.”