Chương 45: Dạy dỗ hắn

BTNLing
Nguồn: tamlinh247.org
Bạc Lăng buông điếu thuốc, giẫm nát dưới đế giày. Hiện giờ dưới chân hắn vô số tàn thuốc đọng lại. Hắn chỉ cách cô một đoạn, bây giờ chỉ cần bước lên lầu sẽ được gặp cô. Tạm thời người hắn đều là mùi thuốc lá. Bạc Lăng đi lên lầu, vốn định sẽ bước vào phòng hắn tắm rửa rồi mới tiến vào phòng cô, hhưng khi bước chân đến phòng cô, hắn lại tự nhủ. Hắn rất nhớ cô. Hiện giờ cô cũng đã ngủ, chỉ cần qua ngắm nhìn cô một chốc, để rồi tắm sẽ không muộn. Cô sẽ không biết hắn đã làm gì. Vì vậy, Bạc Lăng gấp gáp đẩy cửa phòng của cô. Thế nhưng trên giường ngoài việc hơi bừa bộn, không có bóng dáng cô. Phòng tắm le lói ánh sáng, giọng nói the thé truyền ra. Bạc Lăng căng cứng da đầu… Hắn nghe cô rên rỉ, than đau. Gần như không nghĩ nhiều, Bạc Lăng lập tức đẩy cửa phòng tắm của cô. Trong phòng tắm, áo ngủ Tĩnh Hy bị vứt gọn, cô nằm trong bồn tắm, cả người đau đớn một cách khó khăn, ngay cả làn da cũng trắng bệch. “Tĩnh Hy, em làm sao vậy!” Bạc Lăng gấp gáp bước vào, nhìn Tĩnh Hy chịu đau đớn, tim hắn nhói lên từng đợt. Hiện giờ cơ thể cô không một mảnh vải, mọi thứ đều phô bày trước mặt hắn. Tĩnh Hy nghe gọi, đôi mắt cô nhập nhèm ánh nước chậm rãi mở lên. Cho đến khi cảm nhận cả người vùi vào lồng ngực hắn, một tấm khăn tắm phủ lên cơ thể cô. “Em làm sao? Nói anh nghe!” Trước mặt là gương mặt quen thuộc. Tĩnh Hy đưa bàn tay nhẹ chạm lên gương mặt hắn. Cài đặt “Thật đau…” Giọng nói cô khàn đặc bởi vì trước đó đã khóc quá nhiều, một câu giờ cũng là loại cực hình. Sắc mặt cô trắng bệch, bàn tay yếu ớt buông lỏng xuống. Cô lại nức nở khóc lên. “Anh thề, anh vẫn chưa giết kẻ đó!” Tĩnh Hy nhìn hắn, gương mặt quay ngoắt sang hướng khác. Cô biết hắn vẫn chưa giết người. Bởi hệ thống không nói đến về việc điểm hắc hóa tăng lên, hệ thống chỉ đơn thuần nói hắn có khả năng hắc hóa. Sau đó hệ thống liền rời khỏi. Chỉ là, cô muốn nhân cơ hội cơn đau từ cổ trùng này, dạy dỗ hắn một bài học. Để hắn hoàn toàn triệt tiêu ý niệm. Bạc Lăng thấy cô không đối diện với hắn thì rốt cuộc lúng túng. Hắn đưa tay cởi lớp áo khoác đi, lần này vệt máu càng rõ ràng hơn. Một tay giữ lấy cô nâng niu. Bởi vì cơ thể mảnh mai của Tĩnh Hy vừa ngâm nước ấm bị hắn đột ngột bế ra ngoài, hắn nhẹ nhàng vứt đi tấm khăn ướt, lấy chăn quấn cô lại. “Nghe anh nói, anh thật sự không giết người. Anh ban đầu nảy sinh ý niệm, nhưng vì lời hứa với em anh đã không làm gì…” Hắn vừa nói, vừa cởi đi lớp áo sơ mi, cơ thể tuyệt đẹp hiện ra trước mắt cô. “Nếu em không thích, anh sẽ tắm rửa sạch sẽ rồi đối diện với em. Nhưng em hãy tin anh, anh thật sự không giết người, trợ lý của anh toàn bộ đều sẽ làm chứng. Không có nửa lời gian dối!”